Thập Niên 70 Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức
Chương 249
Trong bệnh viện thành phố Bắc Kinh, Giang Noãn hồn bay phách lạc cầm phiếu khám bệnh ngồi trên ghế trong hành lang bệnh viện, chìm đắm trong vô vàn suy nghĩ.
Lời nói của bác sĩ cứ văng vẳng trong tâm trí cô.
"Mang thai bảy tuần, khỏe mạnh, hai bé có nhịp tim bình thường."
Sau đó bác sĩ cũng giải thích những biện pháp phòng ngừa khi mang thai, cô không nghe vào tai lấy một lời, đầu óc trở nên rối bời, sao cô lại mang thai rồi? Đã thế còn mang thai đôi!
Rõ ràng mỗi lần Hứa Yến luôn mang...
Nhưng cô cũng biết không có biện pháp tránh thai nào có thể đạt được hiệu quả tránh thai một trăm phần trăm.
Nhưng quá đột ngột, cũng rất không chân thực, cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mang thai, chí ít thì bây giờ cô còn đang đi học, mấy năm nữa cũng chưa có kế hoạch mang thai. Dù ông nội rất muốn ôm chắt trai nhưng ông cũng chỉ nói thôi, chứ đừng nói đến Hứa Yến, anh vẫn luôn ưu tiên những mong muốn của cô, cô vẫn còn trẻ chưa sẵn sàng làm mẹ...
Tại sao cô lại đến bệnh viện kiểm tra, mọi việc phải bắt đầu từ sáng nay.
Sáng nay cô tức n.g.ự.c nên dậy sớm, rửa mặt xong đến công viên đi dạo, sắc trời hơi hửng sáng, nhưng trong công viên đã có mấy cụ tập Thái Cực Quyền, các bà cô tập thể dục.
Cô đang đi dạo thì nghe thấy một bác gái kể về chuyện con dâu có thai, nói con dâu đã hai tháng nay không có kinh nguyệt, cũng không nghĩ đến chuyện có thai, nếu không phải hôm qua nôn ói, chóng mặt phải đến bệnh viện khám, mới biết đã có thai được mười tuần.
Nói xong bác gái còn vỗ n.g.ự.c như sợ, nói con dâu công việc bề bộn, tính tình lại vô tư, thực sự sợ đụng phải đâu đó...
Nói chuyện hồi lâu, bác gái nhìn đồng hồ đeo tay cười nói lát phải đi chợ mua thịt mua xương sớm hơn, nấu canh cho con dâu bồi bổ.
Các bác gái xung quanh đều chúc mừng nói về rất nhiều điều cần chú ý khi mang thai và những món ăn bổ dưỡng cho bà bầu.
Giang Noãn nghe xong tim đập loạn nhịp, cô chợt nhận ra hình như tháng trước cô không có kinh nguyệt, lúc đó vì cuối tuần nên cô rất bận, cũng không chú ý, nửa tháng này vẫn chưa đến, không hiểu sao cô lại có một loại dự cảm.
Lập tức đến bệnh viện khám, nghe tim thai, xét nghiệm máu, xét nghiệm nước tiểu, siêu âm B bình thường, kết thúc quá trình, đúng như dự đoán.
Giang Noãn ngồi trong bệnh viện một lúc mới rời đi, cô rất rối bời không muốn về nhà nên lang thang không mục đích trong công viên lớn bên cạnh bệnh viện. Hôm nay trời nhiều mây, không có nắng, còn có chút gió, không quá nóng, vẫn có những người đi dã ngoại trên bãi cỏ, thả diều trong công viên, hầu hết là các bậc cha mẹ trẻ đưa con cái đi chơi.
Giang Noãn tìm một cái ghế yên lặng ngồi xuống nhìn đứa nhỏ đáng yêu đang chạy loạn cười nói, tâm trạng có chút phức tạp, ai mà không thích trẻ con, nhưng mấu chốt là để cô sinh, cô lại sợ.
Trong tương lai có rất nhiều phụ nữ sợ kết hôn và sinh con, tỷ lệ kết hôn và tỷ lệ sinh của dân số ngày càng thấp, cũng đã gây ra các cuộc thảo luận sôi nổi trên toàn mạng, lên hot search thường xuyên. Trước đây cô cũng từng xem phim tài liệu về sản phụ trên mạng, những bình luận của cư dân mạng, mỗi lần xem lại tăng thêm cảm giác sợ sinh.
Cô xem còn thấy sợ chứ đừng nói đến sinh con, mà bây giờ lại không có chuyện sinh đẻ mà không đau... càng nghĩ càng thấy khó chịu.
"Sắp mưa rồi, mau dọn đồ đạc đi!"
Những người đi dã ngoại lần lượt dọn đồ, bước ra khỏi công viên.
Một người mẹ trẻ vừa định đi thì quay đầu lại thấy cô gái có vẻ ngoài xinh đẹp, trong sáng đang ngồi một mình trên ghế dưới gốc cây đã lâu, sắc mặt hơi tái nhợt, đôi mắt ngấn nước như con hươu vô tội, trông thật đáng thương, khiến người ta không khỏi thương tiếc.
Cô ấy bước nhanh về phía trước, vỗ nhẹ vào vai cô gái rồi nhẹ nhàng nói: "Cô gái, mau về nhà đi, trời sắp mưa rồi."
Giọng nói đó cắt ngang những vô vàn suy nghĩ của Giang Noãn, cô nhìn vào ánh mắt quan tâm của người phụ nữ trẻ xa lạ trước mặt, lịch sự nói cảm ơn.
Người phụ nữ mỉm cười nói không có gì, vội vàng chạy tới cùng chồng con đang đợi cách đó không xa, nhìn thấy bóng lưng ba người rời đi, Giang Noãn dời ánh mắt, ngẩng đầu nhìn thấy một đám mây xanh như sắt lơ lửng phía trên, mây đen vắt ngang trời, chẳng mấy chốc mây u ám, gió gào thét.
Lời nói của bác sĩ cứ văng vẳng trong tâm trí cô.
"Mang thai bảy tuần, khỏe mạnh, hai bé có nhịp tim bình thường."
Sau đó bác sĩ cũng giải thích những biện pháp phòng ngừa khi mang thai, cô không nghe vào tai lấy một lời, đầu óc trở nên rối bời, sao cô lại mang thai rồi? Đã thế còn mang thai đôi!
Rõ ràng mỗi lần Hứa Yến luôn mang...
Nhưng cô cũng biết không có biện pháp tránh thai nào có thể đạt được hiệu quả tránh thai một trăm phần trăm.
Nhưng quá đột ngột, cũng rất không chân thực, cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mang thai, chí ít thì bây giờ cô còn đang đi học, mấy năm nữa cũng chưa có kế hoạch mang thai. Dù ông nội rất muốn ôm chắt trai nhưng ông cũng chỉ nói thôi, chứ đừng nói đến Hứa Yến, anh vẫn luôn ưu tiên những mong muốn của cô, cô vẫn còn trẻ chưa sẵn sàng làm mẹ...
Tại sao cô lại đến bệnh viện kiểm tra, mọi việc phải bắt đầu từ sáng nay.
Sáng nay cô tức n.g.ự.c nên dậy sớm, rửa mặt xong đến công viên đi dạo, sắc trời hơi hửng sáng, nhưng trong công viên đã có mấy cụ tập Thái Cực Quyền, các bà cô tập thể dục.
Cô đang đi dạo thì nghe thấy một bác gái kể về chuyện con dâu có thai, nói con dâu đã hai tháng nay không có kinh nguyệt, cũng không nghĩ đến chuyện có thai, nếu không phải hôm qua nôn ói, chóng mặt phải đến bệnh viện khám, mới biết đã có thai được mười tuần.
Nói xong bác gái còn vỗ n.g.ự.c như sợ, nói con dâu công việc bề bộn, tính tình lại vô tư, thực sự sợ đụng phải đâu đó...
Nói chuyện hồi lâu, bác gái nhìn đồng hồ đeo tay cười nói lát phải đi chợ mua thịt mua xương sớm hơn, nấu canh cho con dâu bồi bổ.
Các bác gái xung quanh đều chúc mừng nói về rất nhiều điều cần chú ý khi mang thai và những món ăn bổ dưỡng cho bà bầu.
Giang Noãn nghe xong tim đập loạn nhịp, cô chợt nhận ra hình như tháng trước cô không có kinh nguyệt, lúc đó vì cuối tuần nên cô rất bận, cũng không chú ý, nửa tháng này vẫn chưa đến, không hiểu sao cô lại có một loại dự cảm.
Lập tức đến bệnh viện khám, nghe tim thai, xét nghiệm máu, xét nghiệm nước tiểu, siêu âm B bình thường, kết thúc quá trình, đúng như dự đoán.
Giang Noãn ngồi trong bệnh viện một lúc mới rời đi, cô rất rối bời không muốn về nhà nên lang thang không mục đích trong công viên lớn bên cạnh bệnh viện. Hôm nay trời nhiều mây, không có nắng, còn có chút gió, không quá nóng, vẫn có những người đi dã ngoại trên bãi cỏ, thả diều trong công viên, hầu hết là các bậc cha mẹ trẻ đưa con cái đi chơi.
Giang Noãn tìm một cái ghế yên lặng ngồi xuống nhìn đứa nhỏ đáng yêu đang chạy loạn cười nói, tâm trạng có chút phức tạp, ai mà không thích trẻ con, nhưng mấu chốt là để cô sinh, cô lại sợ.
Trong tương lai có rất nhiều phụ nữ sợ kết hôn và sinh con, tỷ lệ kết hôn và tỷ lệ sinh của dân số ngày càng thấp, cũng đã gây ra các cuộc thảo luận sôi nổi trên toàn mạng, lên hot search thường xuyên. Trước đây cô cũng từng xem phim tài liệu về sản phụ trên mạng, những bình luận của cư dân mạng, mỗi lần xem lại tăng thêm cảm giác sợ sinh.
Cô xem còn thấy sợ chứ đừng nói đến sinh con, mà bây giờ lại không có chuyện sinh đẻ mà không đau... càng nghĩ càng thấy khó chịu.
"Sắp mưa rồi, mau dọn đồ đạc đi!"
Những người đi dã ngoại lần lượt dọn đồ, bước ra khỏi công viên.
Một người mẹ trẻ vừa định đi thì quay đầu lại thấy cô gái có vẻ ngoài xinh đẹp, trong sáng đang ngồi một mình trên ghế dưới gốc cây đã lâu, sắc mặt hơi tái nhợt, đôi mắt ngấn nước như con hươu vô tội, trông thật đáng thương, khiến người ta không khỏi thương tiếc.
Cô ấy bước nhanh về phía trước, vỗ nhẹ vào vai cô gái rồi nhẹ nhàng nói: "Cô gái, mau về nhà đi, trời sắp mưa rồi."
Giọng nói đó cắt ngang những vô vàn suy nghĩ của Giang Noãn, cô nhìn vào ánh mắt quan tâm của người phụ nữ trẻ xa lạ trước mặt, lịch sự nói cảm ơn.
Người phụ nữ mỉm cười nói không có gì, vội vàng chạy tới cùng chồng con đang đợi cách đó không xa, nhìn thấy bóng lưng ba người rời đi, Giang Noãn dời ánh mắt, ngẩng đầu nhìn thấy một đám mây xanh như sắt lơ lửng phía trên, mây đen vắt ngang trời, chẳng mấy chốc mây u ám, gió gào thét.