Vương Tọa Công Lược Bút Ký
Chương 3
Vạt quần áo bị thổi nhấc bay về phía trước nhẹ lắc lư ở trong gió một chút, Gallan sau khi dại ra một giây, đột nhiên xoay người ngồi dậy. Cũng không màng đến trên mặt đất đều là đá cuội gập ghềnh cộm đến chân cậu đau, cậu ngồi quỳ trên mặt đất, đùi kẹp chặt, đôi tay gắt gao đè lên trên vạt quần áo ngăn trở bộ vị mấu chốt, khuôn mặt nhỏ toàn bộ đều sưng đến đỏ bừng.
Tại sao cái khác không xui xẻo mà cố tình lại mất mặt trước tên gia hỏa này như vậy chớ!
Dưới đáy lòng phát ra tiếng than khóc như thế, Gallan chỉ cảm thấy cả khuôn mặt đều sắp nóng chín rồi. Cậu mím chặt môi cúi đầu, chỉ hận không thể cúi đầu thấp đến mức vùi vào đùi, hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên nhìn biểu tình giờ phút này của người trước mặt.
Nhanh đi nhanh đi đi, cách ta xa ra, càng xa càng tốt.
Cậu ở trong lòng liều mạng rầm rì như vậy, dùng dư quang khóe mắt nhìn hai chân đứng ở trước mặt mình, chỉ cầu đối phương nhanh chóng cút đi, đừng khiến cho cậu tiếp tục xấu hổ như vậy nữa.
Nhưng là, người kia lại cứ như không nghe được tiếng lòng của cậu vậy, hai cái đùi giống như mọc rễ mà gắt gao cắm tại chỗ, đứng ở trước mặt cậu, vẫn không nhúc nhích.
Gallan chôn đầu mặt đỏ lên, nhưng cậu vẫn có thể cảm giác được tầm mắt Heymos đang nhìn chằm chằm cậu.
Cậu hận đến nghiến răng, lại không thể lên tiếng bảo tên kia nhanh cút đi được, chỉ có thể chửi thầm ở trong lòng.
Cho nên nói ngươi gia hỏa này thật đúng là từ nhỏ đã không biết đọc hiểu không khí mà —— ngươi xem trường hợp đã xấu hổ đến loại tình trạng này rồi, ngươi còn đứng ở chỗ này làm cái gì hả? Còn không nhanh chóng lăn xa xa đi!
Ta nhớ rõ ngươi cũng đâu phải là người thích xem náo nhiệt mà? Đứng bất động cố ý khiến ta mất mặt có đúng không?
Ngay tại thời điểm Gallan đang dùng ác ý lớn nhất để phỏng đoán ý tưởng của thiếu niên Heymos, đồng thời cũng quẫn bách đến mức không biết nên làm thế nào cho phải, đôi chân trong tầm mắt nhìn chằm chằm xuống mặt đất của cậu rốt cuộc cũng động.
Đi mau đi mau đi nhanh lên.
Ở trong lòng kêu rên mãi như thế Gallan mới vừa nhẹ nhàng thở ra, giây tiếp theo, trái tim đã lại đột nhiên treo cao lên. Bởi vì cậu nhìn thấy cặp chân kia cũng không phải quay đầu rời đi, mà đang dẫm bước về phía trước.
Đợi đợi đợi đợi đợi ——
Ngươi ngươi ngươi, ngươi muốn làm cái gì gì gì gì ——
Thời điểm Gallan bởi vì cảm thấy quá mất mặt mà chết sống cũng không muốn ngẩng đầu đột nhiên nhìn thấy Heymos tới gần phía mình, lòng cảnh giác cùng tâm phòng bị đối với người này rốt cuộc cũng khiến cậu bất chấp cả quẫn bách, đột nhiên ngẩng đầu xem người kia muốn làm gì.
Cậu mới vừa vừa nhấc đầu lên, tầm mắt còn chưa kịp cố định lại, cánh tay cậu đã bị đối phương duỗi đôi tay ra bắt lấy.
Trên tay người nọ dùng sức một cái, khi cậu còn chưa kịp phản ứng lại, cả người đã lập tức bị người nọ xách lên từ trên mặt đất.
Gallan đứng tại chỗ, ngửa đầu, trợn to mắt nhìn người kia.
Cậu thấy được một gương mặt nói không rõ rốt cuộc là quen thuộc hay là không quen thuộc, nhưng là, tuyệt đối có khác biệt cực lớn với người trong trí nhớ của cậu.
Người xách cậu lên giờ phút này vẫn còn chỉ là một thiếu niên trẻ tuổi mười hai mười ba tuổi, đuôi lông mày khóe mắt đều còn mang theo tính trẻ con, tóc đen nhỏ vụn rơi rụng nơi khóe mắt thoạt nhìn có chút hỗn độn. Cằm hơi nhọn, đường dáng nét mặt thoạt nhìn hơi gầy chút, nhưng bởi vì khung xương lớn, cả người thoạt nhìn cũng không có vẻ gầy yếu. Tuy rằng chỉ lớn hơn cậu ba bốn tuổi, nhưng lại cao hơn cậu tận một cái đầu.
Gallan ngơ ngẩn mà nhìn gương mặt kia.
Trong trí nhớ gương mặt người kia luôn luôn cực kỳ hung ác nham hiểm, như là vĩnh viễn bị bóng ma thật sâu bao phủ, đuôi lông mày khóe mắt luôn không tự giác mà chảy ra một tia sát khí, giống như là một con rắn độc giấu trong chỗ tối.
Nhưng mà hiện tại, trên gương mặt còn mang theo tính trẻ con trước mắt cậu này, nhìn không ra hơi thở âm lãnh không thể vứt đi trên người người kia trong trí nhớ của cậu dù chỉ một chút.
Cậu đang nghĩ ngợi, đột nhiên nhìn thấy thiếu niên Heymos nhìn lướt qua cậu từ trên xuống dưới, sau đó duỗi tay về phía cậu.
Đối với người đã hình thành bóng ma tâm lý trước mắt này Gallan cơ hồ là theo phản xạ mà trong lòng lộp bộp một chút, theo bản năng nâng hai tay lên bày ra tư thế ngăn cản.
Tay cậu che ở trước mặt, tự nhiên cũng chặn đi tầm mắt của mình, nhìn không tới đối phương đang muốn làm cái gì.
Sau đó, giây tiếp theo, cậu liền cảm giác được ba một tiếng, mông cậu bị người vỗ một phát.
Bé con đột nhiên nhảy dựng lên.
Heymos gia hỏa này muốn làm cái gì đó?!
Sau khi mông bị vỗ cái thứ hai, Gallan mới kịp phản ứng lại nháy mắt nhảy dựng lên, xoay người một cái, đối mặt với thiếu niên Heymos đang nghiêng người nhìn cậu.
Đôi tay mò về phía sau che mông của mình lại, ngửa đầu căm tức nhìn tên gia hỏa vừa vỗ mông mình.
Thiếu niên bị cậu nhìn một cách căm tức có chút sửng sốt, nhìn bộ dạng đứa nhỏ trước người đang tức giận mà che cái mông của mình lại còn trừng mắt nhìn hắn, liền cười một tiếng.
Đứa nhỏ này là sợ mình đánh mông nó sao?
Thiếu niên nghĩ như vậy nhịn không được mà có chút buồn cười, hắn cũng không thèm để ý đến đứa nhỏ đang trừng hắn, ngược lại còn duỗi tay xoa nhẹ đầu đứa nhỏ kia một chút, sau đó, hắn hơi hơi khom lưng, tay tiếp tục vỗ vỗ quần áo một bên sườn khác của cậu.
Ách......
Người này...... Có khi nào...... Kỳ thật...... Hình như...... Có khả năng......
Là đang phủi bụi trên quần áo cậu à?
Nhìn động tác của Heymos, Gallan ẩn ẩn có một cái phỏng đoán mà ngay chính cậu cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi như vậy.
???
Cứ cảm thấy...... Có chỗ nào rất không đúng?
Cái nam nhân mỗi lần nhìn thấy cậu, trong ánh mắt hoặc là mang theo ngoan độc, hoặc là mang theo sát ý, còn lấy các loại phương thức hung tàn mà làm chết cậu bốn lần kia...... Nhìn thế nào cũng không giống một người ôn nhu sẽ nâng đứa nhỏ bị té ngã dậy à nha?
..................
Gallan sâu sắc tự hỏi.
Cậu cảm thấy có khả năng cậu gặp phải một Heymos giả.
Mà ngay trong khoảng thời gian cậu đang suy nghĩ sâu xa này, thiếu niên Heymos mà cậu cảm thấy là giả kia đã vỗ sạch sẽ tro bụi dính trên quần áo cậu lúc cậu ngã ngồi trên mặt đất.
Heymos nhìn đứa nhỏ trước mắt, cái mặt trắng trắng nộn nộn tròn vo, hai má trẻ con mập làm khuôn mặt nhỏ kia thoạt nhìn cứ như là bánh bao, làm người có một loại xúc động nhịn không được mà muốn vươn ngón tay ra chọc chọc gương mặt mềm mại kia một cái.
Vừa rồi, khi xách đứa nhỏ bị mình dọa đến mức té ngã trên mặt đất lên, lúc nhìn đứa nhỏ đỏ mặt, Heymos vốn đã nhịn không được mà nhíu mi, nhìn bộ dạng da thịt non mịn của đứa nhỏ này, chỉ sợ là đã được nuông chiều quen, chờ lát nữa khẳng định sẽ khóc lớn náo loạn. Hắn rất phiền chán loại tiểu quỷ này, trong lòng đã nghĩ xách đứa nhỏ này lên, sau đó sẽ quăng đó chạy nhanh đi, đỡ phải nghe tiếng khóc nháo của đứa nhỏ này.
Nhưng làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, đứa nhỏ bị hắn xách lên vậy mà lại không hề gào khóc hay là kêu la, chỉ ngửa đầu mà nhìn hắn thấy. Trên khuôn mặt nhỏ chỉ lớn chừng bàn tay kia, một đôi mắt lớn lớn mở tròn xoe mà nhìn chằm chằm hắn, thoạt nhìn rất ngây ngốc, lại có chút đáng thương. Heymos không biết vì sao mà lại giật mình, nhìn kia đôi tay nhỏ chân nhỏ như ngó sen kia dính bụi, thấy có chút không vừa mắt, liền vô ý thức duỗi tay đến giúp cậu vỗ vỗ bụi.
Hắn vừa vỗ, đứa nhỏ vốn dĩ vẫn luôn ngoan ngoãn mà đứng nhìn chằm chằm hắn không ồn cũng không nháo liền lập tức nhảy dựng lên, đôi tay vươn về phía sau che mông lại, sau đó, trừng hắn.
Đó đại khái là ánh mắt trừng người mà đứa nhỏ tự nhận là rất có uy lực, chỉ là, từ thị giác của Heymos xem ra, đứa nhỏ đứng ở trước người hắn hơi hơi nghiêng đầu, ngửa khuôn mặt nhỏ có chút phiếm hồng mở một đôi mắt to kim sắc hổ phách ngập nước mà nhìn hắn, lông mi mềm mại chớp chớp rung động. Mái tóc kim sắc nhạt bốn phía quanh khuôn mặt nhỏ kia có chút hơi cuốn, lông xù xù, bọc lấy mặt đứa nhỏ, làm khuôn mặt nhỏ còn mang theo nét mập mạp trẻ con kia càng thêm có vẻ nho nhỏ.
Bộ dạng kia, quả thực giống như là một con tiểu ấu tể mới vừa sinh ra dùng hàm răng sữa còn không có mọc đầy đủ cũng chưa hết mềm tự cho là có thể cắn thương người mà nỗ lực gặm ngón tay người vậy.
Trong lúc nhất thời hắn nhịn không được mà có chút buồn cười.
Nhưng vì không để cho đứa nhỏ này càng thêm tức giận, hắn nhịn xuống, chỉ là xoa xoa đầu tóc vàng lông xù xù kia mà thôi.
Ân, mềm mại, xúc cảm cực tốt.
Vì thế, hắn lại xoa nhẹ một phen.
......
Bị đối thủ một mất một còn tương lai nhất định phải huyết chiến trên sa trường ngươi chết ta sống nhìn thấy một mặt đáng xấu hổ nhất còn bị đánh mông cuối cùng lại bị sờ soạng đầu thì nên làm cái gì bây giờ?
Bắt đầu từ lúc gặp được mãi cho đến hiện tại vẫn luôn bị Heymos động tay động chân Gallan thực nghẹn khuất mà nghĩ.
Cơ mà, mặc kệ có lại nghẹn khuất như thế nào đi nữa, cậu vẫn biết, hiện tại đánh nhau với Heymos khẳng định không phải là một ý kiến hay.
Tuy rằng sau khi biết được hiện tại mình mới chỉ có tám chín tuổi, liền đã lập tức nghĩ đến chuyện tử địch của cậu hiện tại khẳng định cũng chỉ có mười hai mười ba tuổi, nhưng chưa đợi cậu làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý chạm mặt với Heymos hiện tại vẫn còn chỉ là một thiếu niên, cũng còn chưa nghĩ kỹ nên đối đãi với tử địch giờ phút này vẫn còn rất trẻ tuổi như thế nào —— thình lình đột nhiên, cậu đã đối mặt đụng phải đối phương rồi.
Hơn nữa, còn xảy ra chuyện xấu hổ trước mặt đối phương nữa chứ.
Tưởng tượng đến tử địch nhà mình chỉ sợ sẽ nhớ đến chuyện xấu ngày hôm nay của cậu cả đời, chỉ sợ tương lai còn sẽ thường thường lấy ra để chế nhạo cậu, tâm can tì phổi thận Gallan liền bắt đầu trở nên ẩn ẩn đau đớn.
Từ từ.
Lại nói tiếp, đầu sỏ gây tội làm cậu xấu mặt kỳ thật còn là gia hỏa này nữa mà nhỉ?
Nếu không phải người này đột nhiên từ phía sau vỗ cậu một cái, cậu không chút phòng bị bị cái người đột nhiên xuất hiện này dọa đến, thì cậu cũng sẽ không té ngã.
...... Lại chờ một chút, tại sao Heymos lại muốn vỗ cậu nhở?
Gallan lần thứ hai bắt đầu dùng ác ý lớn nhất để phỏng đoán đối phương.
Hay là vừa rồi Heymos tính toán định trộm đẩy cậu xuống hồ nước để làm cậu chết đuối?
# Heymos luôn muốn hại chết ta, đây tuyệt đối không phải là chứng vọng tưởng do ta bị giết bốn lần #
Ngẫm lại tưởng tượng kia, Gallan vốn còn có chút do dự không biết nên nói cái gì liền lập tức trở nên cảnh giác.
Cho dù vẫn chỉ là một đứa trẻ, đó cũng là tử địch của cậu, cậu tuyệt đối không thể bởi vì như vậy mà thả lỏng cảnh giác được. Phải biết rằng, hiện tại cậu đã chỉ còn dư lại một cái mạng cuối cùng thôi, nếu như lần này lại bị giết tiếp, vậy sẽ chết thật sự mất.
Cậu nghĩ nghĩ, cảm thấy hẳn là nên làm rõ ràng mục đích đối phương tới tìm mình, liền mở miệng nói chuyện.
"Ngươi tìm ta sao?"
Thanh âm trẻ con mềm mại nhũn ướt, như là giọt nước ngọt ngào tẩm vào mây trắng mềm như bông, mặc cho ai nghe được trong lòng cũng nhịn không được mà mềm nhũn.
Vừa mở miệng phát ra âm thanh, Gallan đã bị chính mình làm cho hoảng sợ.
Thanh âm cậu nói chuyện vừa manh lại mềm, kiều non mịn tựa như con gái vậy.
A, đúng rồi.
Gallan u buồn mà nghĩ.
Trẻ con tám chín tuổi, còn chưa tới thời kỳ vỡ giọng, giọng điệu nói ra đều non mềm như vậy...... Thật sự là làm cậu siêu không quen a.
............
Được rồi, trước cứ mặc kệ chuyện thời kỳ vỡ giọng đi, nhịn qua mấy năm nữa là tốt thôi. Hiện tại quan trọng nhất, vẫn là giải quyết vấn đề quần lót trước đã, cậu không thể nhịn nổi việc mấy năm không mặc quần lót đâu.
"Đi theo ta, ta mang ngươi trở về."
Heymos mở miệng nói chuyện, thanh âm của hắn vừa lúc tương phản với Gallan, khàn khàn vô cùng. Bởi vì hiện tại hắn đã mười ba tuổi vừa lúc đứng ở thời kỳ vỡ giọng, cho nên giọng nói có chút nghẹn ngào, thật không dễ nghe.
Hắn vươn tay về phía Gallan, Gallan chần chờ một chút, rất không quen mà cầm lấy bàn tay trước đây không lâu đã từng nắm kiếm mà đâm chết cậu này.
Hiện tại cậu còn chưa quá rõ ràng tình huống, cho nên trước tiên vẫn là đi theo đối phương thì hơn.
Đại khái là bởi vì đang trong thời kỳ vỡ giọng, thiếu niên không thích nói chuyện. Hắn nắm tay nhỏ của Gallan, nắm rồi đi. Tuy rằng hắn chỉ lớn hơn Gallan ba bốn tuổi, nhưng bởi vì đã bắt đầu phát dục, nên cao hơn Gallan rất nhiều, chân lại dài, cho nên lúc đi đường bước chân dẫm rất dài, mà Gallan vẫn là một đứa nhỏ có một đôi chân ngắn nhỏ thì phải chạy chậm mới có thể đuổi kịp hắn.
Mới vừa chạy hai bước, chỗ mắt cá chân chân trái đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, Gallan lảo đảo về phía trước một cái, nếu không phải tay bị Heymos bắt lấy, cậu thiếu chút nữa đã ngã quỵ trên mặt đất về phía trước rồi.
Heymos dừng lại, quay đầu lại nhìn cậu.
Chỉ sợ là vừa rồi lúc té ngã đã bị trật chân.
Gallan nghĩ, vừa nhấc đầu liền đối diện với ánh mắt dò hỏi của người nào đó, cậu nhanh chóng lắc lắc đầu.
"Ta không có việc gì, vừa rồi không chú ý bị vướng một chút."
Cậu còn chưa nói xong, một đôi tay đã duỗi tới, vươn vào dưới nách cậu, bắt lấy cậu nâng thân thể nho nhỏ lên. Sau đó đặt ở trên một tảng đá màu trắng bên cạnh.
Thiếu niên ở trước mặt cậu chống một đầu gối nửa ngồi xổm xuống, một bàn tay cầm lấy chân trái cậu, nâng lên.
Gallan phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt khi chân bị nâng lên, đột nhiên cầm lấy vạt quần áo nhấn xuống một cái, che chắn bộ vị mấu chốt đến kín mít ——hiện tại cậu cuối cùng cũng biết sự vất vả của đám con gái hay mặc váy ngắn thời thời khắc khắc đều phải chú ý không thể bị lộ là như thế nào rồi.
Cậu bi phẫn mà nghĩ, hiện tại cậu cũng tương đương với mặc váy ngắn, bên trong còn trống không nữa a, trống không, trống không!
Tập tục đáng chết này!
Cậu hầm hừ mà liếc mắt nhìn Heymos một cái.
Heymos không giống cậu, mặc một cái quần bố dài hơi chút chặt mềm, cùng một đôi giày bó đen cao đến nửa cái cẳng chân. Đây là chỗ tốt của lớn tuổi, trẻ con bình thường đều không mặc quần lót, nhưng khi trưởng thành lại sẽ mặc quần dài.
Kỳ thật, người ở vương triều thời kỳ này, cho dù là trưởng thành thì cũng không mặc quần lót, bởi vì thời kỳ này còn chưa tồn tại thứ như quần lót. Sau khi bọn họ lớn lên thì chỉ tròng vào một thứ cùng loại với khố lỏng* mà thôi, sau đó trực tiếp mặc quần dài. Sở dĩ bình thường đều khoảng mười hai tuổi mới bắt đầu mặc quần dài, là bởi vì bắt đầu từ lúc này, con trai sẽ phải học cưỡi ngựa, tiến hành huấn luyện chiến đấu.
*Khố lỏng: 兜裆布, không dám đăng hình lên, người ta vẫn còn là thiếu nữ ///-///, bạn nào tò mò có thể tra từ fundoshi, nó tương tự như cái khố mà võ sĩ sumo hay mặc vậy
Động tác đè vạt áo lại của Gallan làm cho Heymos nửa quỳ ở trước người cậu hơi ngẩn ra một chút, chờ sau khi đã hiểu được Gallan đang làm cái gì, liền nhịn không được mà ngoắc khóe miệng lên. Sau đó, hắn nhìn mắt cá chân của Gallan.
Chân của đứa bé rất nhỏ, một bàn tay của hắn là có thể nắm được toàn bộ. Hắn nhìn chỗ hơi có chút sưng đỏ kia, thử nhéo một chút.
Mắt cá chân truyền đến cảm giác đau đớn làm Gallan phục hồi tinh thần lại.
Cậu cúi đầu vừa thấy.
......
Chân bị thương cứ quăng qua một bên đã, quần lót cũng vứt sang một bên luôn, giờ phút này Gallan phát hiện ra một chuyện cực kỳ quan trọng.
Một việc làm cậu vô cùng vui mừng khôn xiết.
Sau khi trọng sinh lần thứ năm, không đến một giờ, cậu đã thành công thực hiện được mộng tưởng chỉ tồn tại trong ảo tưởng của cậu mà bốn lần trước dù có liều chết phấn đấu cũng chưa thể thành công được.
Xem! Cậu đã thành công khiến tử địch kia của cậu quỳ rạp xuống dưới chân cậu nè ——
Đây là một khởi đầu cao cấp mà lại thành công cỡ nào!
Tại sao cái khác không xui xẻo mà cố tình lại mất mặt trước tên gia hỏa này như vậy chớ!
Dưới đáy lòng phát ra tiếng than khóc như thế, Gallan chỉ cảm thấy cả khuôn mặt đều sắp nóng chín rồi. Cậu mím chặt môi cúi đầu, chỉ hận không thể cúi đầu thấp đến mức vùi vào đùi, hoàn toàn không dám ngẩng đầu lên nhìn biểu tình giờ phút này của người trước mặt.
Nhanh đi nhanh đi đi, cách ta xa ra, càng xa càng tốt.
Cậu ở trong lòng liều mạng rầm rì như vậy, dùng dư quang khóe mắt nhìn hai chân đứng ở trước mặt mình, chỉ cầu đối phương nhanh chóng cút đi, đừng khiến cho cậu tiếp tục xấu hổ như vậy nữa.
Nhưng là, người kia lại cứ như không nghe được tiếng lòng của cậu vậy, hai cái đùi giống như mọc rễ mà gắt gao cắm tại chỗ, đứng ở trước mặt cậu, vẫn không nhúc nhích.
Gallan chôn đầu mặt đỏ lên, nhưng cậu vẫn có thể cảm giác được tầm mắt Heymos đang nhìn chằm chằm cậu.
Cậu hận đến nghiến răng, lại không thể lên tiếng bảo tên kia nhanh cút đi được, chỉ có thể chửi thầm ở trong lòng.
Cho nên nói ngươi gia hỏa này thật đúng là từ nhỏ đã không biết đọc hiểu không khí mà —— ngươi xem trường hợp đã xấu hổ đến loại tình trạng này rồi, ngươi còn đứng ở chỗ này làm cái gì hả? Còn không nhanh chóng lăn xa xa đi!
Ta nhớ rõ ngươi cũng đâu phải là người thích xem náo nhiệt mà? Đứng bất động cố ý khiến ta mất mặt có đúng không?
Ngay tại thời điểm Gallan đang dùng ác ý lớn nhất để phỏng đoán ý tưởng của thiếu niên Heymos, đồng thời cũng quẫn bách đến mức không biết nên làm thế nào cho phải, đôi chân trong tầm mắt nhìn chằm chằm xuống mặt đất của cậu rốt cuộc cũng động.
Đi mau đi mau đi nhanh lên.
Ở trong lòng kêu rên mãi như thế Gallan mới vừa nhẹ nhàng thở ra, giây tiếp theo, trái tim đã lại đột nhiên treo cao lên. Bởi vì cậu nhìn thấy cặp chân kia cũng không phải quay đầu rời đi, mà đang dẫm bước về phía trước.
Đợi đợi đợi đợi đợi ——
Ngươi ngươi ngươi, ngươi muốn làm cái gì gì gì gì ——
Thời điểm Gallan bởi vì cảm thấy quá mất mặt mà chết sống cũng không muốn ngẩng đầu đột nhiên nhìn thấy Heymos tới gần phía mình, lòng cảnh giác cùng tâm phòng bị đối với người này rốt cuộc cũng khiến cậu bất chấp cả quẫn bách, đột nhiên ngẩng đầu xem người kia muốn làm gì.
Cậu mới vừa vừa nhấc đầu lên, tầm mắt còn chưa kịp cố định lại, cánh tay cậu đã bị đối phương duỗi đôi tay ra bắt lấy.
Trên tay người nọ dùng sức một cái, khi cậu còn chưa kịp phản ứng lại, cả người đã lập tức bị người nọ xách lên từ trên mặt đất.
Gallan đứng tại chỗ, ngửa đầu, trợn to mắt nhìn người kia.
Cậu thấy được một gương mặt nói không rõ rốt cuộc là quen thuộc hay là không quen thuộc, nhưng là, tuyệt đối có khác biệt cực lớn với người trong trí nhớ của cậu.
Người xách cậu lên giờ phút này vẫn còn chỉ là một thiếu niên trẻ tuổi mười hai mười ba tuổi, đuôi lông mày khóe mắt đều còn mang theo tính trẻ con, tóc đen nhỏ vụn rơi rụng nơi khóe mắt thoạt nhìn có chút hỗn độn. Cằm hơi nhọn, đường dáng nét mặt thoạt nhìn hơi gầy chút, nhưng bởi vì khung xương lớn, cả người thoạt nhìn cũng không có vẻ gầy yếu. Tuy rằng chỉ lớn hơn cậu ba bốn tuổi, nhưng lại cao hơn cậu tận một cái đầu.
Gallan ngơ ngẩn mà nhìn gương mặt kia.
Trong trí nhớ gương mặt người kia luôn luôn cực kỳ hung ác nham hiểm, như là vĩnh viễn bị bóng ma thật sâu bao phủ, đuôi lông mày khóe mắt luôn không tự giác mà chảy ra một tia sát khí, giống như là một con rắn độc giấu trong chỗ tối.
Nhưng mà hiện tại, trên gương mặt còn mang theo tính trẻ con trước mắt cậu này, nhìn không ra hơi thở âm lãnh không thể vứt đi trên người người kia trong trí nhớ của cậu dù chỉ một chút.
Cậu đang nghĩ ngợi, đột nhiên nhìn thấy thiếu niên Heymos nhìn lướt qua cậu từ trên xuống dưới, sau đó duỗi tay về phía cậu.
Đối với người đã hình thành bóng ma tâm lý trước mắt này Gallan cơ hồ là theo phản xạ mà trong lòng lộp bộp một chút, theo bản năng nâng hai tay lên bày ra tư thế ngăn cản.
Tay cậu che ở trước mặt, tự nhiên cũng chặn đi tầm mắt của mình, nhìn không tới đối phương đang muốn làm cái gì.
Sau đó, giây tiếp theo, cậu liền cảm giác được ba một tiếng, mông cậu bị người vỗ một phát.
Bé con đột nhiên nhảy dựng lên.
Heymos gia hỏa này muốn làm cái gì đó?!
Sau khi mông bị vỗ cái thứ hai, Gallan mới kịp phản ứng lại nháy mắt nhảy dựng lên, xoay người một cái, đối mặt với thiếu niên Heymos đang nghiêng người nhìn cậu.
Đôi tay mò về phía sau che mông của mình lại, ngửa đầu căm tức nhìn tên gia hỏa vừa vỗ mông mình.
Thiếu niên bị cậu nhìn một cách căm tức có chút sửng sốt, nhìn bộ dạng đứa nhỏ trước người đang tức giận mà che cái mông của mình lại còn trừng mắt nhìn hắn, liền cười một tiếng.
Đứa nhỏ này là sợ mình đánh mông nó sao?
Thiếu niên nghĩ như vậy nhịn không được mà có chút buồn cười, hắn cũng không thèm để ý đến đứa nhỏ đang trừng hắn, ngược lại còn duỗi tay xoa nhẹ đầu đứa nhỏ kia một chút, sau đó, hắn hơi hơi khom lưng, tay tiếp tục vỗ vỗ quần áo một bên sườn khác của cậu.
Ách......
Người này...... Có khi nào...... Kỳ thật...... Hình như...... Có khả năng......
Là đang phủi bụi trên quần áo cậu à?
Nhìn động tác của Heymos, Gallan ẩn ẩn có một cái phỏng đoán mà ngay chính cậu cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi như vậy.
???
Cứ cảm thấy...... Có chỗ nào rất không đúng?
Cái nam nhân mỗi lần nhìn thấy cậu, trong ánh mắt hoặc là mang theo ngoan độc, hoặc là mang theo sát ý, còn lấy các loại phương thức hung tàn mà làm chết cậu bốn lần kia...... Nhìn thế nào cũng không giống một người ôn nhu sẽ nâng đứa nhỏ bị té ngã dậy à nha?
..................
Gallan sâu sắc tự hỏi.
Cậu cảm thấy có khả năng cậu gặp phải một Heymos giả.
Mà ngay trong khoảng thời gian cậu đang suy nghĩ sâu xa này, thiếu niên Heymos mà cậu cảm thấy là giả kia đã vỗ sạch sẽ tro bụi dính trên quần áo cậu lúc cậu ngã ngồi trên mặt đất.
Heymos nhìn đứa nhỏ trước mắt, cái mặt trắng trắng nộn nộn tròn vo, hai má trẻ con mập làm khuôn mặt nhỏ kia thoạt nhìn cứ như là bánh bao, làm người có một loại xúc động nhịn không được mà muốn vươn ngón tay ra chọc chọc gương mặt mềm mại kia một cái.
Vừa rồi, khi xách đứa nhỏ bị mình dọa đến mức té ngã trên mặt đất lên, lúc nhìn đứa nhỏ đỏ mặt, Heymos vốn đã nhịn không được mà nhíu mi, nhìn bộ dạng da thịt non mịn của đứa nhỏ này, chỉ sợ là đã được nuông chiều quen, chờ lát nữa khẳng định sẽ khóc lớn náo loạn. Hắn rất phiền chán loại tiểu quỷ này, trong lòng đã nghĩ xách đứa nhỏ này lên, sau đó sẽ quăng đó chạy nhanh đi, đỡ phải nghe tiếng khóc nháo của đứa nhỏ này.
Nhưng làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, đứa nhỏ bị hắn xách lên vậy mà lại không hề gào khóc hay là kêu la, chỉ ngửa đầu mà nhìn hắn thấy. Trên khuôn mặt nhỏ chỉ lớn chừng bàn tay kia, một đôi mắt lớn lớn mở tròn xoe mà nhìn chằm chằm hắn, thoạt nhìn rất ngây ngốc, lại có chút đáng thương. Heymos không biết vì sao mà lại giật mình, nhìn kia đôi tay nhỏ chân nhỏ như ngó sen kia dính bụi, thấy có chút không vừa mắt, liền vô ý thức duỗi tay đến giúp cậu vỗ vỗ bụi.
Hắn vừa vỗ, đứa nhỏ vốn dĩ vẫn luôn ngoan ngoãn mà đứng nhìn chằm chằm hắn không ồn cũng không nháo liền lập tức nhảy dựng lên, đôi tay vươn về phía sau che mông lại, sau đó, trừng hắn.
Đó đại khái là ánh mắt trừng người mà đứa nhỏ tự nhận là rất có uy lực, chỉ là, từ thị giác của Heymos xem ra, đứa nhỏ đứng ở trước người hắn hơi hơi nghiêng đầu, ngửa khuôn mặt nhỏ có chút phiếm hồng mở một đôi mắt to kim sắc hổ phách ngập nước mà nhìn hắn, lông mi mềm mại chớp chớp rung động. Mái tóc kim sắc nhạt bốn phía quanh khuôn mặt nhỏ kia có chút hơi cuốn, lông xù xù, bọc lấy mặt đứa nhỏ, làm khuôn mặt nhỏ còn mang theo nét mập mạp trẻ con kia càng thêm có vẻ nho nhỏ.
Bộ dạng kia, quả thực giống như là một con tiểu ấu tể mới vừa sinh ra dùng hàm răng sữa còn không có mọc đầy đủ cũng chưa hết mềm tự cho là có thể cắn thương người mà nỗ lực gặm ngón tay người vậy.
Trong lúc nhất thời hắn nhịn không được mà có chút buồn cười.
Nhưng vì không để cho đứa nhỏ này càng thêm tức giận, hắn nhịn xuống, chỉ là xoa xoa đầu tóc vàng lông xù xù kia mà thôi.
Ân, mềm mại, xúc cảm cực tốt.
Vì thế, hắn lại xoa nhẹ một phen.
......
Bị đối thủ một mất một còn tương lai nhất định phải huyết chiến trên sa trường ngươi chết ta sống nhìn thấy một mặt đáng xấu hổ nhất còn bị đánh mông cuối cùng lại bị sờ soạng đầu thì nên làm cái gì bây giờ?
Bắt đầu từ lúc gặp được mãi cho đến hiện tại vẫn luôn bị Heymos động tay động chân Gallan thực nghẹn khuất mà nghĩ.
Cơ mà, mặc kệ có lại nghẹn khuất như thế nào đi nữa, cậu vẫn biết, hiện tại đánh nhau với Heymos khẳng định không phải là một ý kiến hay.
Tuy rằng sau khi biết được hiện tại mình mới chỉ có tám chín tuổi, liền đã lập tức nghĩ đến chuyện tử địch của cậu hiện tại khẳng định cũng chỉ có mười hai mười ba tuổi, nhưng chưa đợi cậu làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý chạm mặt với Heymos hiện tại vẫn còn chỉ là một thiếu niên, cũng còn chưa nghĩ kỹ nên đối đãi với tử địch giờ phút này vẫn còn rất trẻ tuổi như thế nào —— thình lình đột nhiên, cậu đã đối mặt đụng phải đối phương rồi.
Hơn nữa, còn xảy ra chuyện xấu hổ trước mặt đối phương nữa chứ.
Tưởng tượng đến tử địch nhà mình chỉ sợ sẽ nhớ đến chuyện xấu ngày hôm nay của cậu cả đời, chỉ sợ tương lai còn sẽ thường thường lấy ra để chế nhạo cậu, tâm can tì phổi thận Gallan liền bắt đầu trở nên ẩn ẩn đau đớn.
Từ từ.
Lại nói tiếp, đầu sỏ gây tội làm cậu xấu mặt kỳ thật còn là gia hỏa này nữa mà nhỉ?
Nếu không phải người này đột nhiên từ phía sau vỗ cậu một cái, cậu không chút phòng bị bị cái người đột nhiên xuất hiện này dọa đến, thì cậu cũng sẽ không té ngã.
...... Lại chờ một chút, tại sao Heymos lại muốn vỗ cậu nhở?
Gallan lần thứ hai bắt đầu dùng ác ý lớn nhất để phỏng đoán đối phương.
Hay là vừa rồi Heymos tính toán định trộm đẩy cậu xuống hồ nước để làm cậu chết đuối?
# Heymos luôn muốn hại chết ta, đây tuyệt đối không phải là chứng vọng tưởng do ta bị giết bốn lần #
Ngẫm lại tưởng tượng kia, Gallan vốn còn có chút do dự không biết nên nói cái gì liền lập tức trở nên cảnh giác.
Cho dù vẫn chỉ là một đứa trẻ, đó cũng là tử địch của cậu, cậu tuyệt đối không thể bởi vì như vậy mà thả lỏng cảnh giác được. Phải biết rằng, hiện tại cậu đã chỉ còn dư lại một cái mạng cuối cùng thôi, nếu như lần này lại bị giết tiếp, vậy sẽ chết thật sự mất.
Cậu nghĩ nghĩ, cảm thấy hẳn là nên làm rõ ràng mục đích đối phương tới tìm mình, liền mở miệng nói chuyện.
"Ngươi tìm ta sao?"
Thanh âm trẻ con mềm mại nhũn ướt, như là giọt nước ngọt ngào tẩm vào mây trắng mềm như bông, mặc cho ai nghe được trong lòng cũng nhịn không được mà mềm nhũn.
Vừa mở miệng phát ra âm thanh, Gallan đã bị chính mình làm cho hoảng sợ.
Thanh âm cậu nói chuyện vừa manh lại mềm, kiều non mịn tựa như con gái vậy.
A, đúng rồi.
Gallan u buồn mà nghĩ.
Trẻ con tám chín tuổi, còn chưa tới thời kỳ vỡ giọng, giọng điệu nói ra đều non mềm như vậy...... Thật sự là làm cậu siêu không quen a.
............
Được rồi, trước cứ mặc kệ chuyện thời kỳ vỡ giọng đi, nhịn qua mấy năm nữa là tốt thôi. Hiện tại quan trọng nhất, vẫn là giải quyết vấn đề quần lót trước đã, cậu không thể nhịn nổi việc mấy năm không mặc quần lót đâu.
"Đi theo ta, ta mang ngươi trở về."
Heymos mở miệng nói chuyện, thanh âm của hắn vừa lúc tương phản với Gallan, khàn khàn vô cùng. Bởi vì hiện tại hắn đã mười ba tuổi vừa lúc đứng ở thời kỳ vỡ giọng, cho nên giọng nói có chút nghẹn ngào, thật không dễ nghe.
Hắn vươn tay về phía Gallan, Gallan chần chờ một chút, rất không quen mà cầm lấy bàn tay trước đây không lâu đã từng nắm kiếm mà đâm chết cậu này.
Hiện tại cậu còn chưa quá rõ ràng tình huống, cho nên trước tiên vẫn là đi theo đối phương thì hơn.
Đại khái là bởi vì đang trong thời kỳ vỡ giọng, thiếu niên không thích nói chuyện. Hắn nắm tay nhỏ của Gallan, nắm rồi đi. Tuy rằng hắn chỉ lớn hơn Gallan ba bốn tuổi, nhưng bởi vì đã bắt đầu phát dục, nên cao hơn Gallan rất nhiều, chân lại dài, cho nên lúc đi đường bước chân dẫm rất dài, mà Gallan vẫn là một đứa nhỏ có một đôi chân ngắn nhỏ thì phải chạy chậm mới có thể đuổi kịp hắn.
Mới vừa chạy hai bước, chỗ mắt cá chân chân trái đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, Gallan lảo đảo về phía trước một cái, nếu không phải tay bị Heymos bắt lấy, cậu thiếu chút nữa đã ngã quỵ trên mặt đất về phía trước rồi.
Heymos dừng lại, quay đầu lại nhìn cậu.
Chỉ sợ là vừa rồi lúc té ngã đã bị trật chân.
Gallan nghĩ, vừa nhấc đầu liền đối diện với ánh mắt dò hỏi của người nào đó, cậu nhanh chóng lắc lắc đầu.
"Ta không có việc gì, vừa rồi không chú ý bị vướng một chút."
Cậu còn chưa nói xong, một đôi tay đã duỗi tới, vươn vào dưới nách cậu, bắt lấy cậu nâng thân thể nho nhỏ lên. Sau đó đặt ở trên một tảng đá màu trắng bên cạnh.
Thiếu niên ở trước mặt cậu chống một đầu gối nửa ngồi xổm xuống, một bàn tay cầm lấy chân trái cậu, nâng lên.
Gallan phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt khi chân bị nâng lên, đột nhiên cầm lấy vạt quần áo nhấn xuống một cái, che chắn bộ vị mấu chốt đến kín mít ——hiện tại cậu cuối cùng cũng biết sự vất vả của đám con gái hay mặc váy ngắn thời thời khắc khắc đều phải chú ý không thể bị lộ là như thế nào rồi.
Cậu bi phẫn mà nghĩ, hiện tại cậu cũng tương đương với mặc váy ngắn, bên trong còn trống không nữa a, trống không, trống không!
Tập tục đáng chết này!
Cậu hầm hừ mà liếc mắt nhìn Heymos một cái.
Heymos không giống cậu, mặc một cái quần bố dài hơi chút chặt mềm, cùng một đôi giày bó đen cao đến nửa cái cẳng chân. Đây là chỗ tốt của lớn tuổi, trẻ con bình thường đều không mặc quần lót, nhưng khi trưởng thành lại sẽ mặc quần dài.
Kỳ thật, người ở vương triều thời kỳ này, cho dù là trưởng thành thì cũng không mặc quần lót, bởi vì thời kỳ này còn chưa tồn tại thứ như quần lót. Sau khi bọn họ lớn lên thì chỉ tròng vào một thứ cùng loại với khố lỏng* mà thôi, sau đó trực tiếp mặc quần dài. Sở dĩ bình thường đều khoảng mười hai tuổi mới bắt đầu mặc quần dài, là bởi vì bắt đầu từ lúc này, con trai sẽ phải học cưỡi ngựa, tiến hành huấn luyện chiến đấu.
*Khố lỏng: 兜裆布, không dám đăng hình lên, người ta vẫn còn là thiếu nữ ///-///, bạn nào tò mò có thể tra từ fundoshi, nó tương tự như cái khố mà võ sĩ sumo hay mặc vậy
Động tác đè vạt áo lại của Gallan làm cho Heymos nửa quỳ ở trước người cậu hơi ngẩn ra một chút, chờ sau khi đã hiểu được Gallan đang làm cái gì, liền nhịn không được mà ngoắc khóe miệng lên. Sau đó, hắn nhìn mắt cá chân của Gallan.
Chân của đứa bé rất nhỏ, một bàn tay của hắn là có thể nắm được toàn bộ. Hắn nhìn chỗ hơi có chút sưng đỏ kia, thử nhéo một chút.
Mắt cá chân truyền đến cảm giác đau đớn làm Gallan phục hồi tinh thần lại.
Cậu cúi đầu vừa thấy.
......
Chân bị thương cứ quăng qua một bên đã, quần lót cũng vứt sang một bên luôn, giờ phút này Gallan phát hiện ra một chuyện cực kỳ quan trọng.
Một việc làm cậu vô cùng vui mừng khôn xiết.
Sau khi trọng sinh lần thứ năm, không đến một giờ, cậu đã thành công thực hiện được mộng tưởng chỉ tồn tại trong ảo tưởng của cậu mà bốn lần trước dù có liều chết phấn đấu cũng chưa thể thành công được.
Xem! Cậu đã thành công khiến tử địch kia của cậu quỳ rạp xuống dưới chân cậu nè ——
Đây là một khởi đầu cao cấp mà lại thành công cỡ nào!