Tra Công Đi Đâu Rồi
Chương 32
Rõ ràng đã là mạt thế, nhưng nơi này lại giống như cuộc sống bình thường trước đó, đường phố sạch sẽ, nhà ăn, cửa hàng, chỗ ăn chơi đều có đầy đủ.
Bọn họ vừa bước ra, phía ngoài đã có ba người đứng chờ, trong đó một người là phía trước bị Mạc Hà nhốt ngoài cửa - Hoàng Kỳ, vừa thấy bọn họ liền ồn ào: "Lão đại, ngài thật quá đáng, đang họp đem chúng tôi ném xuống thì coi như không vấn đề, thế nhưng còn đem tôi nhốt ngoài cửa không cho tôi thấy đệ đệ!"
Mạc Hà lập tức ngăn lại ý đồ duỗi tay sờ sờ Hạ Hi của hoàng Kỳ, nhàn nhạt nói: "Là em trai của tôi, không phải của cậu."
Hoàng Kỳ lần thứ hai ồn ào lên: "Chạm một chút cũng không cho chạm, cũng quá keo kiệt!"
ba người trước mắt này đều cùng Mạc Hà có quá mệnh giao tình, cũng đâu phải ai cũng dám cùng người như Mạc Hà nói đùa, Ngôn Thanh Du cười cùng Mạc Hà đề nghị: "Nếu Tiểu Khê đã trở lại, chúng ta cùng đi ' Mị lệ ' đi? Nơi đó có ăn có chơi, vừa lúc cấp Tiểu Khê tẩy trần."
Trịnh Dật cũng đi theo phụ họa, Mạc Hà lại không xem ba người bọn họ, chỉ lo quay đầu hỏi Hạ Hi: "Muốn đi sao?"
"Nơi đó có phải có rất nhiều người hay không?"
"Đương nhiên," Hoàng Kỳ tiếp lời đáp, "Vừa đến buổi tối, hơn một nửa căn cứ đều sẽ đến đó tìm vui."
Hạ Hi lập tức nói: "Đi."
Người càng nhiều, tra công xuất hiện tỷ lệ lại càng lớn!
Nhìn thấy em trai đồng ý, Mạc Hà con mắt mới rốt cục nhìn về phía ba tên bạn tốt kiêm cấp dưới đắc lực "Đi thôi."
Ba người vội đi theo, vừa đi vừa ở trong lòng đồng thời cảm khái đệ khống thật là một loại bệnh đáng sợ, có em trai ở, những người khác đều là không khí.
' Mị Lệ ' kỳ thật chính là một câu lạc bộ đêm có quy mô không nhỏ, bên trong đồ ăn hương vị không tồi, đầu bếp đều là nhân viên nhà ăn cao cấp trước kia, nhưng ở mạt thế, thời đại cường giả vi tôn, không có dị năng chỉ có thể nhậm người nô dịch.
Mạc Hà từ lúc ngồi xuống cũng chỉ quan tâm gắp đồ ăn cho Hạ Hi, y luôn cảm thấy em trai mình không hiểu sao gầy đến vậy, hận không thể lập tức đem mấy chỗ gầy của cậu đều đắp béo lên.
Trịnh Dật nhìn về phía trên đài ca hát mỹ nữ: "Thay đổi người sao, mĩ nhân hôm nay dáng người không tồi......"
Hoàng Kỳ hơi híp mắt, cũng triều trên đài nhìn nhìn, "Nghe nói gần nhất mới tới rất nhiều mỹ nhân nóng bỏng, nam nữ đều có, có muốn gọi mấy người lại đây trợ hứng hay không?"
Mạc Hà vẫn luôn không nói chuyện, sắc mặt lạnh lẽo: "Muốn gọi thì mấy người đi chỗ khác gọi, Tiểu Khê còn nhỏ."
"Tôi nhớ rõ Tiểu Khê đầu năm nay đã qua sinh nhật mười tám tuổi rồi," hoàng Kỳ kháng nghị nói: "Đều đã đến pháp định thành niên, sao lại gọi là còn nhỏ"
Mạc Hà lần thứ hai phát huy khí thế 'bá khí trắc lậu': "Tôi nói còn nhỏ là còn nhỏ."
Ba người tức khắc không còn lời nào để nói, bất quá hoàng Kỳ thực mau tìm được đề tài, ngữ khí có chút nghiêm túc nghiêm túc hỏi: "Hôm nay trong số những người mới tiến vào căn cứ, có một người dị năng thí nghiệm ra tới cấp 5, lão đại đã nghe qua chưa?"
Hiện giờ bao hàm cả Mạc Hà, toàn bộ căn cứ cũng chỉ có bốn người dị năng đạt tới cấp 5, Mạc Hà thoáng đọng lại thần sắc, "Là dị năng hệ gì?"
"Hỏa hệ. Lão đại gặp mặt hắn không?"
Mà Hạ Hi một bên ăn no,bắt đầu quan sát người chung quanh, ở dưới mắt Mạc Hà chính là một bộ không ngồi yên, liền đối với Hạ Hi nói: "Có phải cảm thấy nhàm chán hay không?"
Mạc Hà nghiêm trang nói mấy thứ mà người bình thường sẽ không bao giờ nghĩ đến, "Phía trước anh nói sẽ tìm cho em mấy đồ chơi tốt bồi em, em có thể ngó qua trước xem tìm được ai thích hợp không, dị năng giả hay người thường đều có thể, chọn trúng trực tiếp mang lại đây cho anh nhìn qua là được."
Quả nhiên sau lưng có đại thụ chỗ dựa thật là hạnh phúc! Hạ Hi vui vẻ gật gật đầu, "Ân, cám ơn ca ca."
Mạc Hà bị hai tiếng' ca ca 'mềm mại làm vừa lòng, nheo lại mắt, thoạt nhìn giống như đại miêu vừa được nựng cằm thỏa mãn. Hoàng Kỳ nhìn Hạ Hi rời đi bóng dáng nhịn không được nói, "Khụ khụ, lão đại, tôi đọc trên sách chính là viết, tiểu hài tử không thể quá sủng, từ nhỏ phải dạy đứa nhỏ thế nào là suy nghĩ đúng đắn a......
Chiếu lão đại vừa rồi khẩu khí, chính là cho em trai tự mình chọn món đồ chơi yêu thích, mặc kệ nói như thế nào thì người và động vật chó mèo đều không giống nhau, đặc biệt còn bao hàm dị năng giả.
Mạc Hà nhìn về phía y, "Cậu không phải vừa nói Tiểu Khê đã không còn nhỏ sao?"
"A?" Hoàng Kỳ nhất thời không hiểu.
Mạc Hà nhàn nhạt nói: "Trên sách viết trẻ nhỏ không thể nuông chiều, nhưng Tiểu Khê hiện tại trưởng thành, có cưng chiều một chút tự nhiên là không quan hệ."
Bên kia Hạ Hi đem toàn bộ câu lạc bộ đêm đều dạo qua một vòng, từ sàn nhảy đến quầy bar, thậm chí ghế lô cũng không buông tha. Nhưng người nơi này đều tận mắt nhìn thấy Mạc Hà yêu thương cùng coi trọng mang cậu tiến vào, mà dị năng giả nhóm đều muốn trở thành thủ hạ của Mạc Hà, người thường thì muốn dựa vào Mạc Hà che chở nên đương nhiên mọi người nhìn thấy vị tiểu thiếu chủ này đều cung cung kính kính, không có một cái biểu hiện giống tra công.
Hạ Hi tìm nửa ngày đều không thu hoạch được gì, tức khắc có chút buồn rầu, lúc này hành lang đột nhiên truyền đến một trận khắc khẩu.
Vội ló đầu đi xem, chỉ thấy bên ngoài đang diễn một hồi tình tay ba, ngoại tình nam nhân nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, ngược lại bênh kẻ thứ ba cùng nhau trách cứ bạn lữ, người từng chung tay trải qua hoạn nạn mạt thế cùng với y: "Cậu cũng nói đó là trước kia, trước kia tôi đúng là dựa vào cậu nâng đỡ mới giữ được công ty, nhưng hiện tại cậu chỉ là một kẻ không có dị năng cũng không có tư sắc lão nam nhân, nếu không phải tiểu nam, cậu chỉ sợ đến cơm đều không có mà ăn, thế mà còn không biết điêu chạy tới nơi này lên tiếng trách móc người tốt!"
Hạ Hi yên lặng nghe xong một hồi, hoàn toàn biết rõ chân tướng, tỏ vẻ đây mới chính là tra công, quả thực khốn nạn từ trong ra ngoài.
Vì thế không chút nghĩ ngợi liền thao túng dây đằng bay về phía tên cặn bã kia, cuốn lấy bụng y kéo y về một thước trước mặt mình, sau đó nhẹ nhàng hỏi: "tên là gì?"
Người nọ còn không có minh bạch sao lại thế này, cả người liền bị một cổ mạnh mẽ kéo về một phía, đầu óc từ choáng váng hồi phục, vừa ngẩng đầu lên đã thấy trước mặt là một mĩ thiếu niên đẹp đến mức làm y kinh diễm, một đôi mắt mèo thanh triệt như nước có thể đem nhân tâm đều soi xuống, không tự chủ được ấp úng đáp: "Tôi là vương vĩ thanh......"
"Nga, vương vĩ thanh," Hạ Hi nhẹ nhàng cười, "Muốn theo tôi chứ?"
bộ dạng Thiếu niên cười rộ lên càng thêm xinh đẹp, quả thực như mê hoặc nhân tâm.
Vương vĩ thanh tức khắc cái gì đều quên. Trưởng thành đẹp như vậy, hơn nữa còn là dị năng giả cấp bậc không thấp, chỉ có kẻ ngốc mới cự tuyệt, y thậm chí không màng tiểu tam vừa nãy còn ân ân ái ái đang kêu gọi ở sau lưng, một lòng chỉ lo nhìn Hạ Hi.
Vì thế Hạ Hi mang tra công mới mẻ vừa ra lò trở lại chỗ Mạc Hà, vừa vào cửa liền ngoan ngoãn cùng Mạc Hà báo cáo: "Ca ca, em đã tìm được một kẻ thú vị có thể chơi đùa!"
Nói còn chưa dứt lời, liền cảm giác cả người giống như bị thứ gì chống lại, vừa nóng bỏng như lửa, lại lạnh lẽo như khối băng, tựa hồ làn da đều có thể cảm giác được nhiệt độ nóng bỏng này.
—— nhưng mà ánh mắt này.
Hạ Hi nhịn không được đình chỉ bước chân nhìn về phía chủ nhân ánh mắt, đầu tiên là lần thứ hai nhìn đến ánh sáng mà 027 từng miêu tả, bạch quang nháy mắt sáng lên, chờ đến khi ánh sáng chìm xuống khôi phục bình thường, đó là một đôi mắt bởi vì cấp bậc dị năng tăng lên mà biến thành đỏ như máu.
Mà chủ nhân đôi mắt này lại chính là Chu Tấn Viêm.
ánh mắt Chu Tấn Viêm thực mau chuyển về phía vương vĩ thanh đang bị dây đằng của Hạ Hi cuốn lấy.
bị loại ánh mắt khủng bố này nhìn chằm chằm, vương vĩ thanh thế nhưng bỗng nhiên dưới chân mềm nhũn, thiếu chút nữa không đứng thẳng được.
"Tiểu Khê, lại đây." Mạc Hà vào lúc này mở miệng, chỉ vào Chu Tấn Viêm nhàn nhạt cùng Hạ Hi giới thiệu: "Cái này là Chu Tấn Viêm, là mới tới căn cứ ngũ cấp dị năng giả." Sau đó lại đem Hạ Hi giới thiệu cho hắn: "Đây là gia đệ Mạc Khê, bởi vì tuổi còn nhỏ, tính cách tương đối ham chơi, về sau muốn phiền toái cậu giúp đỡ nhiều hơn."
Hạ Hi có chút ngốc, đây là tình huống gì?
Kỳ thật Mạc Hà đang nói là về chuyện tổ đội. Các dị năng giả trong căn cứ đều chia thành tiểu đội, mỗi đội thông qua hoàn thành nhiệm vụ kiếm lấy danh vọng. Mạt thế muốn dựa vào thực lực nói chuyện, Mạc Hà biết mình có thể bảo vệ em trai nhất thời nhưng không thể bảo vệ cậu cả đời, tự nhiên phải vì em trai bảo bối trước đó lót đường, từ lúc bắt đầu liền tính kỹ muốn chuyên môn vì Hạ Hi tạo ra một tổ đội, do Hạ Hi làm đội trưởng.
Mà người trước mặt này, Chu Tấn Viêm, cấp bậc dị năng cao, tính cách thoạt nhìn cũng ổn trọng bình tĩnh, Mạc Hà lúc nãy còn tự mình thử qua, đối phương thân thủ là thật sự lợi hại, trở thành đội viên của Hạ Hi là lựa chọn tốt nhất.
Dù cho tương lai Mạc Hà đã từng vì suy nghĩ này mà hối hận muốn chết, nhưng đó là chuyện sau này, hiện tại y chỉ đơn thuần hy vọng Hạ Hi có thể cùng đội viên tương lai của chính mình hảo hảo ở chung. Hạ Hi lại cảm thấy bản thân yêu cầu phải yên lặng suy nghĩ, nhanh chóng tìm cớ đi buồng vệ sinh, sau đó ở trong lòng hỏi 027: "Tại sao Chu Tấn Viêm lại phát ra ánh sáng tra công?"
027 vẫy cánh tiếp tục kêu oan: "Ta liền nói hắn là tra công mà, ký chủ đại nhân còn không tin...... Lần này là căn cứ vào thuộc tính tính cách phán đoán......"
Hạ Hi đang muốn hỏi lại kỹ càng tỉ mỉ, vừa nhấc đầu, thế nhưng từ trong gương trước bồn rửa tay nhìn thấy nhân vật chính đang bị bọn họ đàm luận đi đến.
Cậu chỉ có thể làm bộ làm lơ chuẩn bị chạy lấy người, thế nhưng thời điểm đi ngang qua nhau bị Chu Tấn Viêm gọi lại. thanh âm nam nhân trầm, thấp mà khàn khàn: "Tiểu Khê, người vừa nãy, là món đồ chơi mới cậu mới tìm được sao?"
Hạ Hi bước chân dừng một chút, sau đó gật gật đầu, lại bỗng nhiên bị Chu Tấn Viêm một phen lôi kéo ấn trên tường. Còn không kịp kinh ngạc, môi ngay sau đó bị hung hăng hôn lấy. ( ôi, vụn thịt, 30 chap truyện ms đk liếm tí vụn thịt)
Chu Tấn Viêm động tác dị thường hung ác, điên cuồng đoạt lấy môi Hạ Hi, đem lưỡi dò xét vào bên trong cậu, thậm chí hút cắn lấy gốc lưỡi của cậu. Hạ Hi nhịn không được bắt đầu giãy giụa, nhưng giãy giụa chỉ có thể nhận được đối phương trấn áp càng thô bạo.
Nam nhân động tác càng ngày càng dùng sức, quả thực như là muốn đem thiếu niên trong lòng ngực trực tiếp nuốt vào trong bụng, mùi máu tươi thực mau tràn ngập trong khoang miệng hai người.
"Ngô......" Hạ Hi rất nhanh bắt đầu không hô hấp được, ngực cũng theo đó khó chịu, Chu Tấn Viêm rốt cục dừng lại, sau đó dùng lòng bàn tay ôn nhu nhẹ nhàng cọ qua đôi môi đã bị giảo phá của Hạ Hi "Tiểu Khê, có đau hay không?"
thanh âm của Nam nhân áp đến cực thấp, tựa như lẩm bẩm, vang trầm vào bên tai Hạ Hi, "Chính là cậu đau,...... có thể bằng một phần nỗi đau của tôi sao?"
Hạ Hi hơi nhíu mi, cả người thoạt nhìn chính là một chữ cũng không muốn mở miệng nói với hăn.
Kỳ thật cậu trong lòng đang nghiêm túc tự hỏi, —— Chu Tấn Viêm rốt cục có thật là tra công hay không ?
trong một khoảnh khắc chớp mắt, Chu Tấn Viêm là thật sự sinh ra suy nghĩ muốn thiếu niên cứ như vậy chết trong ở lòng ngực mình , như vậy cậu sẽ không bao giờ vứt bỏ hắn như ném xuống rác rưởi trước kia, cũng sẽ không rời đi hắn lần nữa. Nhưng dù cho như vậy, Hạ Hi chỉ mới nhíu mày, Chu Tấn Viêm nhìn đến liền cảm thấy đau lòng.
Hắn có phẫn hận như thế nào, thống khổ như thế nào, đều không bằng tình cảm của hắn dành cho đối phương.
Chu Tấn Viêm đột nhiên nhẹ nhàng mơn trớn sau gáy Hạ Hi ,nói: "Tiểu Khê, cậu chỉ là bị bệnh, tôi sẽ chữa khỏi cho cậu," ngữ khí dị thường ôn nhu, chỉ là trong sự ôn nhu này có một cảm giác kinh dị khiến người ta rợn tóc gáy, "Chỉ là quá trình khả năng có chút khó chịu, nhịn một chút là tốt rồi, được không?"