Toàn Chức Pháp Sư

Chương 27: Hãm hại trong sát hạch

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Phải C cấp không??”

“Không phải, không phải, tia sáng còn đang từ từ khuếch tán.”

Mấy vị giám khảo cũng nhìn với vẻ mặt mê hoặc. Các thí sinh khác cũng cố gắng hoàn thành thật nhanh kiểm tra của mình. Người học sinh lúc đầu tia sáng có phần yếu ớt, tiếp sau đó lại từ từ trở nên mạnh mẽ. Từ cấp D sang cấp C, tới cấp C rồi mà vẫn còn từ từ tỏa sáng.

“ Ra B! Cái này chắc chắn ra B!”

“ Ta chết mất, lại bị lừa à, lại lừa tiếp à!!”

“ Có lầm không vậy, ta cố mãi mới được C. Người này làm sao có thể ra B được chứ!”

Đồng dạng là Hỏa Hệ Hoàng Phi Phong cũng muốn khóc tới nơi rồi.

Chu Mẫn là A++, còn cái thằng bị kêu là ngu ngốc nhỏ yếu này mà cũng là cấp B. Có 4 người nắm giữ Hỏa hệ, Hoàng Phi Phong hắn lại là C, thế này thì làm sao dám ở trước mặt lão sư Đường Nguyệt tranh thủ tình cảm được!

Ánh mắt Tiết Mộc Sinh phút chốc bỗng sáng rực lên. Hắn làm chủ nhiệm lớp, điều sợ nhất là trong lớp có một người kéo chân xuống. Hôm nay, Tiết Mộc Sinh chỉ mong Mạc Phàm không có đem cái danh ngạch đặc biệt 3 năm chưa có Khai phong giữ trong tay, hắn khấn Thần, khấn Phật cái xui xẻo này đừng có rơi vào đầu hắn.

Nhưng Tiết Mộc Sinh hoàn toàn không nghĩ tới chính là, tiểu tử này thế mà lại làm ra 1 cái B cấp!

Bình quân điểm chấm chắc là B-.

Tuy có khấn Phật nhưng bình quân điểm lại cao hơn hẳn mong đợi. Hắn nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được. Hiện tại, Tiết Mộc Sinh quả thực so với nhìn thấy được 1 học sinh đạt A cấp còn muốn cao hứng hơn!

Trên sân trường âm thanh nghị luận bàn tán sôi nổi, so với Mục Bạch hồi nãy có lẽ không nhỏ hơn là bao. Dù sao thì Mục Bạch cũng được mọi người nhận định là người có thành tích tốt nhất, còn Mạc Phàm thì bị mọi người nhận định là học nát nhất trong số học nát.

Học nát đột nhiên ra 1 cái B, quả thật quá bất ngờ!

“Sao có thể…… Sao có thể……”

Lúc này, Mục Bạch trợn tròn mắt! Thúc thúc Mục Hạ của hắn cũng nhìn mà ngơ ngác không hiểu gì. Tình huống gì thế này, Tiểu tử này ra B cấp??

“ Mục Bạch, rốt cuộc người có bỏ Ám Thạch ở dưới không vậy?? Cái Ám thạch kia hấp thu ánh sáng rất mạnh. Một người được C cấp chắc chắn sẽ thành D cấp.” Mục Hạ hạ giọng nói với Mục Bạch.

“ Ta bỏ rồi, chắc chắn bỏ xuống rồi.” Coi như là Mục Bạch kiểm tra có sẩy tay đi chăng nữa thì ở hành động này cũng không thể sảy tay được.

Ám thạch chắc chắn bỏ xuống rồi, nhưng vì sao gia hỏa này lại ra được B cấp??

Người này lẽ ra phải ở cấp C hoặc D chứ??? Chẳng lẽ hắn còn ẩn tàng thực lực, Tới lúc kiểm tra mới bạo phát ra một cái B cấp?

C thì tính là đủ tư cách, B thì ngon rồi!

Làm sao có thể tưởng tượng được một người vốn là nắm chắc 3 năm mở ra hình thức Khai phong, học nát đến vậy mà thoáng cái biến thành nhân sinh tươi đẹp?

“ Ân, không ngoài dự tính, bình thường.” Mục Trác Vân ngữ khí bình thản mang theo vài phần chế giễu nói.

Thiếu chút nữa nữ nhi của hắn bị một cái tiểu tử như vậy dụ bỏ trốn mất??

Chuyện đó nếu mà thật sự xảy ra, mình sẽ bị người trong thiên hạ cười cho đến rụng răng!

“ Tốt, chúng ta tới lớp tiếp theo đi.” Mục Trác Vân nghĩ rằng nữ nhi của mình chắc không để ý nhiều tới tiểu tử này, mở miệng nói với mọi người.

“ Đại ca, còn Mục Bạch…” Mục Hạ toan tính nói.

Mục Hạ không cam lòng với kết quả như thế này. Hành trình ngày hôm nay, về phương diện muốn Mục Bạch ở trước gia tộc nổi bật là được gia chủ coi trọng, còn về phương diện khác muốn Mạc Phàm chết không có chỗ chôn. Hiện tại cả hai phương diện đều chưa đạt tới, làm sao có thể để như vậy rời đi chứ?

“ Uk, tới tết cho gia đình bọn họ thêm một ít phần, gọi là cổ vũ.” Mục Trác Vân trả lời lại.

Mục Bạch vừa nghe, liền choáng váng hết cả người.

Cái gì mà tới tết cho thêm một ít phần??

Hắn thèm vào những thứ bố thí vật chất đó à, cái hắn muốn chính là coi trọng, muốn chính là danh nghạch bồi dưỡng trọng điểm của Mục thị thế gia, muốn chính là Tinh trần ma khí, muốn chính là tài nguyên của con quái vật khổng lồ Mục thị này dành cho dòng chính đệ tử!!!

“ Này… Đại ca, ta cảm thấy…” Mục hạ muốn nói thêm vài câu cho Mục Bạch, thì một âm thanh khác lại vang lên.

“ Không đúng, ánh sáng này không đúng!”

Bỗng nhiên, một người nghi ngờ nói ra. Đây là âm thanh của một nữ tử, âm thanh êm dịu dễ nghe, gợi cảm mà thành thục.

“ Lão sư Đường Nguyệt, người đối với kết quả này có gì nghi ngờ sao?? Theo lý thuyết kiểm tra là do giám khảo giám định, chẳng phải là nghi ngờ chúng ta sao….” Tiết Mộc Sinh mở miệng nói.

Bạn đang đọc truyện tại truyenhoangdung.xyz. cảm ơn bạn đã ghé thăm. Truyện được update mới nhất tại đây.

Kỳ thực thành tích này đối với Tiết Mộc Sinh mà nói đã là 1 vạn cái vừa lòng. Hắn còn hoài nghi Tinh cảm thạch này có vấn đề, nếu không thì vì sao Mạc Phàm lại ra được 1 cái B cấp được chứ.

Lão sư Đường Nguyệt, tốt nhất người ngàn vạn lần bỏ qua cho việc này đi, nếu có vấn đề thật, thì cái chủ nhiệm của mình khó mà giữ vững được a!

“ Ta tuy không có tư cách nghi ngờ quyết định đã đưa ra, nhưng có thể nghi ngờ trong sát hạch xảy ra chuyện ngoài ý muốn…Thậm chí có thể kiểm tra lại thiết bị kiểm tra xem có đảm bảo tính chuẩn xác hay không??” Lão sư Đường Nguyệt lời lẽ chính đáng nói.

Mấy vị giáo sư lãnh đạo ở nơi khác âm thầm lắc đầu nghĩ rằng lão sư Đường Nguyệt thật ngông cuồng. Trong đó cũng bao gồm hiệu trưởng cũng không ngừng ám chỉ lão sư Đường Nguyệt. Họ đều là những vị lãnh đạo không biết trong đó có cất giấu quỷ kế gì? Chính vì vậy bọn họ hy vọng ở thời điểm này không nên có sự tình gì phát sinh ra.

Kết quả này thì có vấn đề gì chứ, rất bình thường mà, chỉ là thành tích bình thường mà một học sinh bình thường nên có.

“ Vị lão sư này, vì sao người đối với kết quả này lại nghi ngờ? “ Mục Trác Vân nảy sinh vài phần hứng thú, mở miệng dò hỏi.

Lão sư Đường Nguyệt đi vào bên trong sân kiểm tra, rồi nhíu mày lại. Bỗng nhiên, nàng nhắm hai mắt lại, giống như là một vị ma pháp sư đang chuẩn bị phóng thích ma pháp. Thật ra mọi người đều biết nàng có cảm ứng đối với ma pháp.

…………

Hành vi này của lão sư Đường Nguyệt lập tức làm cho Mục Hạ cùng Mục Bạch hai người luống cuống.

Theo lý thuyết khi Mạc Phàm kiểm tra xong, sát hạch sẽ tạm dừng cho bọn học sinh nghỉ ngơi, đồng thời cũng là lúc công bố danh sách những học sinh kiệt xuất nhất sau khi kiểm tra được 1 nửa.

Trong thời gian nghỉ ngơi này, giám khảo đầu hói kia có thể lẻn vào cất đi viên Ám thạch, sát hạch lại diễn ra như bình thường, cũng sẽ không tìm ra được dấu vết.

Tất cả đang suôn sẻ, ai ngờ được ở đâu lại lòi ra một cái lão sư, hơn nữa hình như còn phát hiện trong đó có vấn đề.

“ Lão sư Đường Nguyệt, người làm sao có thể bước vô sân kiểm tra được chứ, kỷ luật để ở đâu, nếu ta là người sẽ lập tức rời khỏi nơi này!!” Mục Hạ ngay lập tức lớn tiếng quát mắng to lên.

Mục Hạ tất nhiên sẽ hét lớn lên. Hắn muốn dùng uy quyền của mình làm cho lão sư đang phát hiện ra vấn đề này kinh sợ.

Nhưng mà, căn bản lão sư Đường Nguyệt không có sợ hãi, hình như là nàng tìm ra được cái gì. Nàng liền bước lại chỗ Tinh cảm thạch.

“ Tinh cảm thạch này có vấn đề, sát hạch này cần phải tiến hành lại.” Ánh mắt lão sư Đường Nguyệt sắc bén vô cùng nhìn chăm chú vào giám khảo.

Ánh mắt giám khảo đầu hói lập tức rung động.Hắn không biết phải làm sao, vội vàng quay sang nhìn chăm chú vào Mục Hạ.

Khuôn mặt Mục Hạ đỏ lên vì không nén được giận.Thần sắc Mục Bạch thì càng thêm hoảng loạn.

“ Lo lắng làm cái gì, đi qua kiểm tra, chúng ta cần cấp cho thí sinh một môi trường kiểm tra công bằng, có vấn đề thì nên lập tức đi xử lý.” Hiệu trưởng Thiên Lan liền chính khí lăng nhiên ( quang minh chính đại không bị cảm xúc chi phối) nói.

Ba vị giám khảo lập tức tiến tới kiểm tra, rất nhanh liền phát hiện ra viên Ám thạch không muốn ai biết kia.

“ Kỳ lạ thật, lúc đầu chúng ta đã kiểm tra qua, làm sao thứ này có thể chạy vào trong này được chứ??”

Một vị giám khảo kinh ngạc nói.

Sau khi mỗi thí sinh sát hạch xong đều sẽ kiểm tra lại một lần nữa, mà sau khi Mục Bạch kiểm tra xong thì người kiểm tra lại đúng là vị giám khảo đầu hói kia.

Giám khảo đầu hói này có thể là gian tế!

Sát hạch bao che hãm hại, đó chính là tội lớn a.