Thập Niên 70 Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức
Chương 246
Sau khi hoạt động hữu nghị kết thúc, cô về nhà, kỳ hai năm nhất cô đã xin học ngoại trú, có không gian riêng, cuộc sống của cô thoải mái tiện lợi hơn rất nhiều, Hứa Yến cũng thường từ phía Tây thành phố đến bên cô, cuộc sống ngọt ngào như mật.
Nửa năm trước Hứa Yến tốt nghiệp Đại học Quốc phòng, sau đó tiếp tục nhậm chức trong quân đội phía Tây thành phố.
Vì Hứa Yến đã có thành tích xuất sắc về mọi mặt trong trường quân đội, đồng thời cũng được nhà trường khen ngợi, quân đội càng coi trọng anh, mấy năm nữa, địa vị của anh sẽ được nâng lên một tầm cao hơn.
Mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt, cô rất hài lòng.
...
Cuối tháng năm, vào đúng ngày sinh nhật lần thứ hai mốt của Giang Noãn, vừa đúng thứ bảy, Hứa Yến thần bí lái xe tới nói muốn đưa cô đến một nơi.
Không biết đó là điều bất ngờ là gì, cô không đoán được, người nào đó giữ bí mật rất tốt, cô không nhận ra bất kỳ manh mối nào.
Tuy nhiên cô vẫn rất mong đợi, vì thế cô ăn mặc thật đẹp, mặc một chiếc váy màu đỏ dễ thương và ngọt ngào, mái tóc xoăn lười tết hai bím, thoa một lớp son mỏng, trông vô cùng quyến rũ.
Cô có thể cảm nhận được ánh mắt sâu thẳm rực lửa của ai đó, như muốn ăn cô ngay lập tức.
Giang Noãn nắm tay phải của Hứa Yến, nhìn nghiêng ra ngoài cửa sổ xe, lái xe từ khu cộng đồng mất hai mươi phút mới đến Cẩm Ngự Uyển.
Đây chắc là khu biệt thự cộng đồng mới phát triển, vị trí thuận tiện, cách trung tâm thành phố không xa nhưng cũng không ồn ào như trung tâm thành phố.
Môi trường trong khu cộng đồng thanh lịch tao nhã, cơ sở vật chất đầy đủ, bên trong toàn những tòa nhà riêng biệt, tòa nhà kiểu Bungalow một cổng nhỏ mới tinh có mùi gỗ, cao hai tầng, cảnh quan thoáng đãng trong lành, tường ngoài sơn màu be đá, cửa sổ lớn trong suốt và sáng sủa, các bức tường trong sân có thanh bảo vệ bằng kim loại, trong cổng có một con đường nhỏ lát bằng đá cuội.
Giang Noãn càng nhìn càng hài lòng, cô lắc bàn tay đang nắm chặt của Hứa Yến: "Anh, sao anh tìm được nơi này vậy? Em rất thích, hôm nay anh định đưa em tới mua biệt thự à?"
Cô cũng đã mua mấy căn biệt thự ở Bắc Kinh, nhưng vị trí hơi khuất, hiện tại phát triển cũng không nhanh, cho nên cô chưa từng ở, quá bất tiện.
Nơi Hứa Yến đưa cô đến hôm nay như ngôi nhà trong mơ của cô, nói thế nào cũng phải mua một căn.
Hứa Yến mỉm cười, không nói tiếng nào dẫn cô đến một ngôi nhà kiểu Bungalow.
Anh đẩy cổng lớn, dẫn Giang Noãn bước trên con đường lát đá cuội, lấy chìa khóa trong túi ra rồi mở cửa nhà.
Giang Noãn kinh ngạc nhìn anh, ý gì đây, chẳng lẽ anh đã mua rồi sao?
Vừa mở cửa, phong cách trang trí nội thất là kiểu mà cô thích, toàn bộ ngôi nhà được lát sàn bằng gỗ tự nhiên, xung quanh bằng gỗ, ngay cửa ra vào để tủ đồ làm theo yêu cầu, bàn cà phê, tủ TV, bàn ăn, rèm cửa đều là những gam màu gỗ trầm ấm. Chiếc ghế sô pha màu xám nhạt và tấm thảm trắng, cũng như sự kết hợp màu sắc của những đồ trang trí khác đều ấm áp, mọi phần thiết kế đều giống nhau, giống hệt thiết kế của cô, cô vô cùng kinh ngạc.
Hứa Yến dẫn cô đi khắp nơi, nhà rộng, lưu thông thông suốt, ở tầng một ngoài phòng khách rộng, bếp, phòng ăn, toilet, còn có phòng ngủ và phòng tập thể dục thể thao.
Trên tầng hai có ba phòng ngủ như cô nghĩ, một phòng ngủ chính lớn, hai phòng ngủ phụ và một phòng làm việc. Phòng ngủ chính có một phòng để quần áo lớn, một phòng tắm độc lập.
Giang Noãn càng nhìn mắt nóng dần lên, mọi thứ đều như cô mong muốn, không ngờ anh lại quan tâm lời cô nói, còn thực hiện cho cô, trái tim chua xót, vừa ngọt ngào vừa đau lòng...
Hứa Yến siết chặt bàn tay mềm mại nhỏ nhắn của cô, nói nhỏ: "Thích không? Sau này chúng ta sống ở đây nhé?"
Cuối cùng nước mắt của Giang Noãn cũng trào ra, cô ôm chặt lấy người đàn ông bên cạnh, nghẹn ngào nói: "Anh, anh làm những việc này bao lâu rồi, anh mệt mỏi biết mấy... anh bận rộn công việc, rất vất vả, còn giấu em, em không chia sẻ gì được với anh cả, rõ ràng đây là việc của em... em không muốn anh mệt mỏi như vậy..."
Ngón tay Hứa Yến dừng lại, nhẹ nhàng chạm vào má cô lau nước mắt cho cô, cúi đầu nhìn cô, nhẹ giọng dỗ dành: "Anh không mệt, không mệt chút nào, thật đấy, anh muốn cho em một mái nhà mà em thích, muốn cho em một bất ngờ..." Chỉ cần bé con thích, bất kể thế nào, anh nhất định sẽ dâng cho cô bằng cả hai tay.
"Em thích, em rất thích, nhưng em lại thấy thương anh..." Giang Noãn ngẩng đầu, nhón chân lên hôn lên môi anh.
Hứa Yến cúi xuống tận hưởng nụ hôn ngọt ngào của bé con, trái tim anh nóng ấm, vừa không thoải mái vừa hạnh phúc, cô vừa khóc anh đã thấy đau, nhưng vui vì cô đã khóc vì anh...
Nửa năm trước Hứa Yến tốt nghiệp Đại học Quốc phòng, sau đó tiếp tục nhậm chức trong quân đội phía Tây thành phố.
Vì Hứa Yến đã có thành tích xuất sắc về mọi mặt trong trường quân đội, đồng thời cũng được nhà trường khen ngợi, quân đội càng coi trọng anh, mấy năm nữa, địa vị của anh sẽ được nâng lên một tầm cao hơn.
Mọi thứ đang diễn ra theo chiều hướng tốt, cô rất hài lòng.
...
Cuối tháng năm, vào đúng ngày sinh nhật lần thứ hai mốt của Giang Noãn, vừa đúng thứ bảy, Hứa Yến thần bí lái xe tới nói muốn đưa cô đến một nơi.
Không biết đó là điều bất ngờ là gì, cô không đoán được, người nào đó giữ bí mật rất tốt, cô không nhận ra bất kỳ manh mối nào.
Tuy nhiên cô vẫn rất mong đợi, vì thế cô ăn mặc thật đẹp, mặc một chiếc váy màu đỏ dễ thương và ngọt ngào, mái tóc xoăn lười tết hai bím, thoa một lớp son mỏng, trông vô cùng quyến rũ.
Cô có thể cảm nhận được ánh mắt sâu thẳm rực lửa của ai đó, như muốn ăn cô ngay lập tức.
Giang Noãn nắm tay phải của Hứa Yến, nhìn nghiêng ra ngoài cửa sổ xe, lái xe từ khu cộng đồng mất hai mươi phút mới đến Cẩm Ngự Uyển.
Đây chắc là khu biệt thự cộng đồng mới phát triển, vị trí thuận tiện, cách trung tâm thành phố không xa nhưng cũng không ồn ào như trung tâm thành phố.
Môi trường trong khu cộng đồng thanh lịch tao nhã, cơ sở vật chất đầy đủ, bên trong toàn những tòa nhà riêng biệt, tòa nhà kiểu Bungalow một cổng nhỏ mới tinh có mùi gỗ, cao hai tầng, cảnh quan thoáng đãng trong lành, tường ngoài sơn màu be đá, cửa sổ lớn trong suốt và sáng sủa, các bức tường trong sân có thanh bảo vệ bằng kim loại, trong cổng có một con đường nhỏ lát bằng đá cuội.
Giang Noãn càng nhìn càng hài lòng, cô lắc bàn tay đang nắm chặt của Hứa Yến: "Anh, sao anh tìm được nơi này vậy? Em rất thích, hôm nay anh định đưa em tới mua biệt thự à?"
Cô cũng đã mua mấy căn biệt thự ở Bắc Kinh, nhưng vị trí hơi khuất, hiện tại phát triển cũng không nhanh, cho nên cô chưa từng ở, quá bất tiện.
Nơi Hứa Yến đưa cô đến hôm nay như ngôi nhà trong mơ của cô, nói thế nào cũng phải mua một căn.
Hứa Yến mỉm cười, không nói tiếng nào dẫn cô đến một ngôi nhà kiểu Bungalow.
Anh đẩy cổng lớn, dẫn Giang Noãn bước trên con đường lát đá cuội, lấy chìa khóa trong túi ra rồi mở cửa nhà.
Giang Noãn kinh ngạc nhìn anh, ý gì đây, chẳng lẽ anh đã mua rồi sao?
Vừa mở cửa, phong cách trang trí nội thất là kiểu mà cô thích, toàn bộ ngôi nhà được lát sàn bằng gỗ tự nhiên, xung quanh bằng gỗ, ngay cửa ra vào để tủ đồ làm theo yêu cầu, bàn cà phê, tủ TV, bàn ăn, rèm cửa đều là những gam màu gỗ trầm ấm. Chiếc ghế sô pha màu xám nhạt và tấm thảm trắng, cũng như sự kết hợp màu sắc của những đồ trang trí khác đều ấm áp, mọi phần thiết kế đều giống nhau, giống hệt thiết kế của cô, cô vô cùng kinh ngạc.
Hứa Yến dẫn cô đi khắp nơi, nhà rộng, lưu thông thông suốt, ở tầng một ngoài phòng khách rộng, bếp, phòng ăn, toilet, còn có phòng ngủ và phòng tập thể dục thể thao.
Trên tầng hai có ba phòng ngủ như cô nghĩ, một phòng ngủ chính lớn, hai phòng ngủ phụ và một phòng làm việc. Phòng ngủ chính có một phòng để quần áo lớn, một phòng tắm độc lập.
Giang Noãn càng nhìn mắt nóng dần lên, mọi thứ đều như cô mong muốn, không ngờ anh lại quan tâm lời cô nói, còn thực hiện cho cô, trái tim chua xót, vừa ngọt ngào vừa đau lòng...
Hứa Yến siết chặt bàn tay mềm mại nhỏ nhắn của cô, nói nhỏ: "Thích không? Sau này chúng ta sống ở đây nhé?"
Cuối cùng nước mắt của Giang Noãn cũng trào ra, cô ôm chặt lấy người đàn ông bên cạnh, nghẹn ngào nói: "Anh, anh làm những việc này bao lâu rồi, anh mệt mỏi biết mấy... anh bận rộn công việc, rất vất vả, còn giấu em, em không chia sẻ gì được với anh cả, rõ ràng đây là việc của em... em không muốn anh mệt mỏi như vậy..."
Ngón tay Hứa Yến dừng lại, nhẹ nhàng chạm vào má cô lau nước mắt cho cô, cúi đầu nhìn cô, nhẹ giọng dỗ dành: "Anh không mệt, không mệt chút nào, thật đấy, anh muốn cho em một mái nhà mà em thích, muốn cho em một bất ngờ..." Chỉ cần bé con thích, bất kể thế nào, anh nhất định sẽ dâng cho cô bằng cả hai tay.
"Em thích, em rất thích, nhưng em lại thấy thương anh..." Giang Noãn ngẩng đầu, nhón chân lên hôn lên môi anh.
Hứa Yến cúi xuống tận hưởng nụ hôn ngọt ngào của bé con, trái tim anh nóng ấm, vừa không thoải mái vừa hạnh phúc, cô vừa khóc anh đã thấy đau, nhưng vui vì cô đã khóc vì anh...