Thập Niên 50 Nhật Ký Làm Ruộng Làm Giàu Của Vợ Chồng Đại Lão
Chương 21: Bắt
Tống Cường thích chơi chung với năm anh em Ái Quốc nên bọn họ ngoại trừ đi học và ngủ, tất cả thời gian còn lại đều chơi cùng nhau. Vì vậy mà mỗi ngày Tô Mãn phải mang thức ăn qua cho bọn chúng.
Hôm nay cũng vậy, khi mọi người ăn cơm xong thì Tô Mãn lấy ra thức ăn đã để sẵn mang qua nhà Tống Thịnh, để Chu Bắc Sơn dọn dẹp và rửa bát trước cái nhìn đầy ngơ ngác của Tống Hoành và Hoàng Hạo.
Hình tượng trước kia của Chu Bắc Sơn là anh hùng, nay bọn họ mới biết Tô Mãn mới là anh hùng trong anh hùng, không thấy Chu Bắc Sơn bị cô quản dễ bảo hay sao.
Từ đây trở về sau, Tô Mãn trở thành thần tượng của rất nhiều nhân viên Đặc dị cục. Trường hợp khiêu khí h như Cơ Chiêu không bao giờ được thấy nữa, làm mất đi rất nhiều cơ hội xem hài của Tống cục trưởng, lâu lâu ông lại tiếc nuối thở dài.
Một ngày nhanh chóng qua đi, hoàng hôn tiến đến, khi ánh nắng mặt trời cuối cùng tắt lịm, Chu Bắc Sơn, Tống Hoành và Hoàng Hạo chuẩn bị vào núi.
Tô Mãn không có tham gia náo nhiệt. Bây giờ cô đối phó cấp mười ba dị năng giả có lẽ rất vất vả nhưng đối với Chu Bắc Sơn lại khác, đừng quên anh có tinh thần hệ dị năng, vượt cấp chiến đấu là điều bình thường, nếu có nguy hiểm anh cũng có thể trốn vào không gian cho nên Tô Mãn một chút cũng không lo lắng.
Chu Bắc Sơn một tay nắm Tống Hoành, tay còn lại nắm Hoàng Hạo, thuấn di mà đi. Trong đêm tối, thân ảnh của bọn họ lúc ẩn lúc hiện, mỗi lần biến mất, khi xuất hiện đã cách cả ngàn mét, tiện lợi rất nhiều.
Hoàng Hạo đặc biệt kích động, đây là lần đầu tiên tham gia nhiệm vụ với Chu Bắc Sơn. Phải nói, trong Đặc dị cục chưa ai từng làm nhiệm vụ chung với anh, mỗi lần Chu Bắc Sơn đều một mình hoàn thành một cách xuất sắc. Bởi vậy khiến cho nhiều người hâm mộ và sùng bái.
Chu Bắc Sơn khoảng cách mục tiêu 100 mét thì dừng lại trên một tán cây to.
Hoàng Hạo và Tống Hoành cẩn thận mở ra tinh thần lực dò xét, thấy quả đúng như những gì Tô Mãn nói, nhưng hai người không dám điều khiển tinh thần lực đến gần thủ lĩnh Nhện đen, sợ ông ta phát hiện mà bí quá hóa liều.
Lúc này cũng mới khoảng tám giờ tối, người ở hai căn phòng dưới lòng đất đều chưa đi ngủ. Cẩn thận dùng dị năng cảm nhận có thể nghe được tiếng nói chuyện từ bên trái căn phòng.
Tống Hoành cũng không vội vã, ông ra hiệu cho Chu Bắc Sơn và Hoàng Hạo khéo léo ẩn nấp, còn mình thì nghe một chút xem có nghe được thông tin gì không.
Người bên trong dường như không có một chút cảnh giác.
Nhưng mà, Tống Hoành đột ngột dự cảm đến họ phải bị bại lộ. Ông quay nhanh tay giật ống tay áo của Chu Bắc Sơn, người sau thu được tín hiệu liền xách hai người còn lại, trong chớp mắt thuấn di liên tục hai lần ra khỏi vị trí ban đầu hai ngàn mét.
Lúc này, trong căn phòng bên trái, một đợt tinh thần lực trào ra, không khí xung quanh bắt đầu gợn sóng, tinh thần lực hoa thành rất nhiều sợ tơ, đảo qua tất cả ngóc ngách mà không phát hiện được gì, sau lại tiếp tục xâm nhập qua căn phòng còn lại, thấy tù nhân còn đầy đủ nằm trong phòng mới rút về.
Đó là tinh thần lực của thủ lĩnh Nhện đen. Mặc dù ông ta không có dự cảm dị năng nhưng trực giác rất nhạy bén, bằng vào trực giác và sự đa nghi mới có thể sống đến bây giờ.
Cách ba phút, ông ta đột ngột dùng tinh thần lực rà quét một lần nữa, tinh thần lực tràn ra ngoài với tốc độ ánh sáng, lần này cũng không tìm được gì.
Cứ lặp đi lặp lại như thế ba lần mới ngừng nghỉ. Không phải ông ta tự đại, mà vì dù gì ông ta cũng là cấp mười ba dị năng giả, nếu bên ngoài có người chắc chắn sẽ phát hiện được, cho dù người đến cấp bậc dị năng cao hơn cũng giống nhau.
Nhưng ông ta không ngờ trên đời có người có thể thuấn di, có thể ở trong vòng một giây đi một ngàn mét cái loại này.
Tống Hoành đợi cho đến khi nguy hiểm qua đi mới ra hiệu Chu Bắc Sơn thuấn di trở về. Theo kế hoạch, Chu Bắc Sơn sẽ sử dụng tinh thần giam cầm để giam cầm dị năng của thủ lĩnh Nhện đen, nhưng mà vì dị năng của ông ta cấp bậc quá cao nên muốn thực hiện phải chờ đến lúc ông ta suy yếu hoặc không đề phòng.
Việc này tương đối khó, chỉ nhìn một chút đêm nay cũng biết thủ lĩnh Nhện đen rất là cẩn thận, muốn ông ta lộ sơ hở rất là khó khăn, huống chi bên cạnh còn có đồng bọn.
Hồi lâu, Chu Bắc Sơn nghĩ ra được một cách. Anh có thể dùng tinh thần ám chỉ, ám chỉ cấp bốn dị năng giả và cấp bảy dị năng giả đồng loạt tấn công thủ lĩnh Nhện đen, sau đó khi hắn bối rối, Hoàng Hạo ẩn thân đánh lén, Tống Hoành dùng tinh thần lực trực tiếp đối đầu với ông ta, nhiều mặt giáp công nhiều sẽ khiến thủ lĩnh Nhện đen hoảng loạn, như vậy khi Chu Bắc Sơn sử dụng tinh thần giam cầm cũng dễ dàng thành công hơn rất nhiều.
Chu Bắc Sơn cẩn thận phân ra hai sợi thật mảnh tinh thần lực dị năng, từng bước từng bước xuyên thấu qua cửa, trực tiếp tiến vào hai dị năng giả đầu óc. Thực hiện tinh thần ám chỉ đối với cấp thấp dị năng giả quá dễ dàng, nhưng Chu Bắc Sơn cũng chưa ra lệnh cho bọn họ làm việc mà bảo Tống Hoành cùng Hoàng Hạo che giấu lên.
Khi tất cả đã vào vị trí, Chu Bắc Sơn ra hiệu cho hai dị năng giả kia, còn anh thì nhanh chóng làm dị năng lui lại. Hai dị năng giả nhận được ám chỉ, ngơ ngác đứng lên, cầm cốc nước bước đến gần thủ lĩnh Nhện đen.
Thủ lĩnh Nhện đen chỉ nghĩ rằng hai người bọn họ đi lấy nước, cũng không đa nghi. Thấy hai người càng đi càng gần, Tống Hoành, Chu Bắc Sơn và Hoàng Hạo ngừng thở.
Khi thủ lĩnh Nhện đen cho rằng hai dị năng giả kia đi ngang qua rồi tiến đến bình nước thì hai người bất ngờ dùng mười phần thực lực tập kích ông ta, mặc dù ông ta đa nghi nhưng cũng không thể hai mươi bốn tiếng đều lấy tinh thần lực phòng thủ cơ thể a, như vậy rất hao phí dị năng, ông ta cũng chỉ làm như vậy lúc ngủ, bởi ông nghĩ rằng sẽ không ai dám tập kích khi ông ta vẫn còn thức.
Bởi vậy, thủ lĩnh Nhện đen trúng chiêu. Nhưng dù sao cấp bậc khác biệt quá rõ ràng, ông ta mặc dù bị thương vân dễ dàng trở tay đánh hai người bay ngược ra vách tường, ngất xỉu tại chỗ. Những kẻ còn lại nơm nớp lo sợ đứng lên, không hiểu chuyện gì xảy ra.
Đúng lúc này, Tống Hoàng điều khiển tinh thần lực đi đến, tinh thần lực hóa thành thực chất trực tiếp đè ép qua. Tống Hoành là Đặc dị cục cục trưởng, có thể thấy dị năng của ông cấp bậc không thấp. Thủ lĩnh Nhện đen đau khổ chống đỡ.
Khi ông ta muốn thông qua tinh thần lực hướng đi để tìm Tống Hoành, không khí xung quanh bỗng nhiên vặn vẹo một chút, Hoàng Hạo từ trong đó lao ra, tay cầm một khẩu s.ú.n.g b.ắ.n liên tiếp ba lần.
Thủ lĩnh Nhện đen không kịp phòng ngự, trúng liền ba vết đạn, trọng thương.
Chu Bắc Sơn nhận chuẩn thời điểm này, tinh thần hệ dị năng hóa thành một mũi tên bay thẳng vào đầu, xâm nhập vào não bộ ông ta khiến ông ta chưa kịp đánh lại Hoàng Hạo để trả thù thì phát hiện dị năng trong cơ thể không sử dụng được.
Kết cục đã định.
Ngoài thủ lĩnh Nhện đen và hai gã dị năng giả, những kẻ đồng lõa trong căn phòng này đều bị tinh thần lực đè ép đến ngất xỉu. Không một người chạy thoát.
Trận chiến này đối với người thường đó là lặng im không một tiếng động, kể cả lúc Hoàng Hạo nổ s.ú.n.g thì s.ú.n.g cũng được lắp ống giảm thanh. Thủ lĩnh Nhện đen bị tập kích quá bất ngờ, ông ta không thể ngờ phe mình lại có người muốn g.i.ế.c ông ta, sau lại liên tiếp bị nhiều mặt đè ép tấn công trong một thời gian rất ngắn khiến ông ta chưa kịp sử dụng dị năng đánh trả, làm Chu Bắc Sơn ba người thực hiện kế hoạch dễ dàng hơn vài phần.
Bọn họ lấy từ trong nhẫn không gian ra còng tay, còng tất cả lại với nhau, sau đó buộc thành một chuỗi, đề phòng chạy trốn.
Từ khi Chu Bắc Sơn không gian dị năng đạt cấp bảy, mỗi năm anh đều làm một số nhẫn không gian bán cho Đặc dị cục, bây giờ Đặc dị cục mỗi người đều có một cái, đương nhiên Cơ Chiêu ngoại trừ, cô ta là sau này mới vào nên Chu Bắc Sơn trực tiếp bỏ qua.
Đoàn người vẫn chưa vội vã trở về mà đợi trời sáng. Bởi vì còn có mười người dân bị nhốt ở bên kia phòng, đi ban đêm đối với bọn họ rất là nguy hiểm. Tranh thủ thời gian này, Tống Hoành yêu cầu Chu Bắc Sơn lục soát thủ lĩnh Nhện đen ký ức, Hoàng Hạo ở một bên lấy bút vở ghi lại.
Chu Bắc Sơn không có ý kiến, anh cũng sợ đêm dài lắm mộng nên trực tiếp bắt đầu. Thủ lĩnh Nhện đen nghe lục soát ký ức thì rất là hoảng sợ, muốn phản kháng nhưng đã bị trúng tinh thần giam cầm, trừ phi ông ta tìm được tinh thần hệ dị nâng giả cấp bậc cao hơn Chu Bắc Sơn, nếu không cả đời đều giống như người thường.
Chu Bắc Sơn dễ dàng lục soát ký ức của ông ta. Càng nhìn mặt mày càng trầm trọng, Hoàng Hạo tay cầm viết run cả lên, Tống Hoành mặt xanh mét.
Ai có thể nghĩ, chỉ một cái nho nhỏ buôn người tổ chức vậy mà là một bộ phận của tổ chức phản động. Nhà giam đặc biệt, An ninh cục, Công an cục... rất nhiều nơi đã bị thẩm thấu vào, chỉ trừ Đặc dị cục.
Cũng bởi vì vậy người sau màn rất là không hài lòng, trùng hợp Cơ Chiêu thức tỉnh dị năng liền nhét vào Đặc dị cục, mục đích không cần nói cũng hiểu.
Đáng thương Cơ Chiêu, bây giờ còn đang lôi kéo hai chân đi bộ về thị trấn đâu, trong lòng tính toán đợi trở về phải trả thù như thế nào, hoàn toàn không biết bản thân sắp gặp phải cái gì, còn đang ở đó õng ẹo mà mắng mọi người đầu.
Hôm nay cũng vậy, khi mọi người ăn cơm xong thì Tô Mãn lấy ra thức ăn đã để sẵn mang qua nhà Tống Thịnh, để Chu Bắc Sơn dọn dẹp và rửa bát trước cái nhìn đầy ngơ ngác của Tống Hoành và Hoàng Hạo.
Hình tượng trước kia của Chu Bắc Sơn là anh hùng, nay bọn họ mới biết Tô Mãn mới là anh hùng trong anh hùng, không thấy Chu Bắc Sơn bị cô quản dễ bảo hay sao.
Từ đây trở về sau, Tô Mãn trở thành thần tượng của rất nhiều nhân viên Đặc dị cục. Trường hợp khiêu khí h như Cơ Chiêu không bao giờ được thấy nữa, làm mất đi rất nhiều cơ hội xem hài của Tống cục trưởng, lâu lâu ông lại tiếc nuối thở dài.
Một ngày nhanh chóng qua đi, hoàng hôn tiến đến, khi ánh nắng mặt trời cuối cùng tắt lịm, Chu Bắc Sơn, Tống Hoành và Hoàng Hạo chuẩn bị vào núi.
Tô Mãn không có tham gia náo nhiệt. Bây giờ cô đối phó cấp mười ba dị năng giả có lẽ rất vất vả nhưng đối với Chu Bắc Sơn lại khác, đừng quên anh có tinh thần hệ dị năng, vượt cấp chiến đấu là điều bình thường, nếu có nguy hiểm anh cũng có thể trốn vào không gian cho nên Tô Mãn một chút cũng không lo lắng.
Chu Bắc Sơn một tay nắm Tống Hoành, tay còn lại nắm Hoàng Hạo, thuấn di mà đi. Trong đêm tối, thân ảnh của bọn họ lúc ẩn lúc hiện, mỗi lần biến mất, khi xuất hiện đã cách cả ngàn mét, tiện lợi rất nhiều.
Hoàng Hạo đặc biệt kích động, đây là lần đầu tiên tham gia nhiệm vụ với Chu Bắc Sơn. Phải nói, trong Đặc dị cục chưa ai từng làm nhiệm vụ chung với anh, mỗi lần Chu Bắc Sơn đều một mình hoàn thành một cách xuất sắc. Bởi vậy khiến cho nhiều người hâm mộ và sùng bái.
Chu Bắc Sơn khoảng cách mục tiêu 100 mét thì dừng lại trên một tán cây to.
Hoàng Hạo và Tống Hoành cẩn thận mở ra tinh thần lực dò xét, thấy quả đúng như những gì Tô Mãn nói, nhưng hai người không dám điều khiển tinh thần lực đến gần thủ lĩnh Nhện đen, sợ ông ta phát hiện mà bí quá hóa liều.
Lúc này cũng mới khoảng tám giờ tối, người ở hai căn phòng dưới lòng đất đều chưa đi ngủ. Cẩn thận dùng dị năng cảm nhận có thể nghe được tiếng nói chuyện từ bên trái căn phòng.
Tống Hoành cũng không vội vã, ông ra hiệu cho Chu Bắc Sơn và Hoàng Hạo khéo léo ẩn nấp, còn mình thì nghe một chút xem có nghe được thông tin gì không.
Người bên trong dường như không có một chút cảnh giác.
Nhưng mà, Tống Hoành đột ngột dự cảm đến họ phải bị bại lộ. Ông quay nhanh tay giật ống tay áo của Chu Bắc Sơn, người sau thu được tín hiệu liền xách hai người còn lại, trong chớp mắt thuấn di liên tục hai lần ra khỏi vị trí ban đầu hai ngàn mét.
Lúc này, trong căn phòng bên trái, một đợt tinh thần lực trào ra, không khí xung quanh bắt đầu gợn sóng, tinh thần lực hoa thành rất nhiều sợ tơ, đảo qua tất cả ngóc ngách mà không phát hiện được gì, sau lại tiếp tục xâm nhập qua căn phòng còn lại, thấy tù nhân còn đầy đủ nằm trong phòng mới rút về.
Đó là tinh thần lực của thủ lĩnh Nhện đen. Mặc dù ông ta không có dự cảm dị năng nhưng trực giác rất nhạy bén, bằng vào trực giác và sự đa nghi mới có thể sống đến bây giờ.
Cách ba phút, ông ta đột ngột dùng tinh thần lực rà quét một lần nữa, tinh thần lực tràn ra ngoài với tốc độ ánh sáng, lần này cũng không tìm được gì.
Cứ lặp đi lặp lại như thế ba lần mới ngừng nghỉ. Không phải ông ta tự đại, mà vì dù gì ông ta cũng là cấp mười ba dị năng giả, nếu bên ngoài có người chắc chắn sẽ phát hiện được, cho dù người đến cấp bậc dị năng cao hơn cũng giống nhau.
Nhưng ông ta không ngờ trên đời có người có thể thuấn di, có thể ở trong vòng một giây đi một ngàn mét cái loại này.
Tống Hoành đợi cho đến khi nguy hiểm qua đi mới ra hiệu Chu Bắc Sơn thuấn di trở về. Theo kế hoạch, Chu Bắc Sơn sẽ sử dụng tinh thần giam cầm để giam cầm dị năng của thủ lĩnh Nhện đen, nhưng mà vì dị năng của ông ta cấp bậc quá cao nên muốn thực hiện phải chờ đến lúc ông ta suy yếu hoặc không đề phòng.
Việc này tương đối khó, chỉ nhìn một chút đêm nay cũng biết thủ lĩnh Nhện đen rất là cẩn thận, muốn ông ta lộ sơ hở rất là khó khăn, huống chi bên cạnh còn có đồng bọn.
Hồi lâu, Chu Bắc Sơn nghĩ ra được một cách. Anh có thể dùng tinh thần ám chỉ, ám chỉ cấp bốn dị năng giả và cấp bảy dị năng giả đồng loạt tấn công thủ lĩnh Nhện đen, sau đó khi hắn bối rối, Hoàng Hạo ẩn thân đánh lén, Tống Hoành dùng tinh thần lực trực tiếp đối đầu với ông ta, nhiều mặt giáp công nhiều sẽ khiến thủ lĩnh Nhện đen hoảng loạn, như vậy khi Chu Bắc Sơn sử dụng tinh thần giam cầm cũng dễ dàng thành công hơn rất nhiều.
Chu Bắc Sơn cẩn thận phân ra hai sợi thật mảnh tinh thần lực dị năng, từng bước từng bước xuyên thấu qua cửa, trực tiếp tiến vào hai dị năng giả đầu óc. Thực hiện tinh thần ám chỉ đối với cấp thấp dị năng giả quá dễ dàng, nhưng Chu Bắc Sơn cũng chưa ra lệnh cho bọn họ làm việc mà bảo Tống Hoành cùng Hoàng Hạo che giấu lên.
Khi tất cả đã vào vị trí, Chu Bắc Sơn ra hiệu cho hai dị năng giả kia, còn anh thì nhanh chóng làm dị năng lui lại. Hai dị năng giả nhận được ám chỉ, ngơ ngác đứng lên, cầm cốc nước bước đến gần thủ lĩnh Nhện đen.
Thủ lĩnh Nhện đen chỉ nghĩ rằng hai người bọn họ đi lấy nước, cũng không đa nghi. Thấy hai người càng đi càng gần, Tống Hoành, Chu Bắc Sơn và Hoàng Hạo ngừng thở.
Khi thủ lĩnh Nhện đen cho rằng hai dị năng giả kia đi ngang qua rồi tiến đến bình nước thì hai người bất ngờ dùng mười phần thực lực tập kích ông ta, mặc dù ông ta đa nghi nhưng cũng không thể hai mươi bốn tiếng đều lấy tinh thần lực phòng thủ cơ thể a, như vậy rất hao phí dị năng, ông ta cũng chỉ làm như vậy lúc ngủ, bởi ông nghĩ rằng sẽ không ai dám tập kích khi ông ta vẫn còn thức.
Bởi vậy, thủ lĩnh Nhện đen trúng chiêu. Nhưng dù sao cấp bậc khác biệt quá rõ ràng, ông ta mặc dù bị thương vân dễ dàng trở tay đánh hai người bay ngược ra vách tường, ngất xỉu tại chỗ. Những kẻ còn lại nơm nớp lo sợ đứng lên, không hiểu chuyện gì xảy ra.
Đúng lúc này, Tống Hoàng điều khiển tinh thần lực đi đến, tinh thần lực hóa thành thực chất trực tiếp đè ép qua. Tống Hoành là Đặc dị cục cục trưởng, có thể thấy dị năng của ông cấp bậc không thấp. Thủ lĩnh Nhện đen đau khổ chống đỡ.
Khi ông ta muốn thông qua tinh thần lực hướng đi để tìm Tống Hoành, không khí xung quanh bỗng nhiên vặn vẹo một chút, Hoàng Hạo từ trong đó lao ra, tay cầm một khẩu s.ú.n.g b.ắ.n liên tiếp ba lần.
Thủ lĩnh Nhện đen không kịp phòng ngự, trúng liền ba vết đạn, trọng thương.
Chu Bắc Sơn nhận chuẩn thời điểm này, tinh thần hệ dị năng hóa thành một mũi tên bay thẳng vào đầu, xâm nhập vào não bộ ông ta khiến ông ta chưa kịp đánh lại Hoàng Hạo để trả thù thì phát hiện dị năng trong cơ thể không sử dụng được.
Kết cục đã định.
Ngoài thủ lĩnh Nhện đen và hai gã dị năng giả, những kẻ đồng lõa trong căn phòng này đều bị tinh thần lực đè ép đến ngất xỉu. Không một người chạy thoát.
Trận chiến này đối với người thường đó là lặng im không một tiếng động, kể cả lúc Hoàng Hạo nổ s.ú.n.g thì s.ú.n.g cũng được lắp ống giảm thanh. Thủ lĩnh Nhện đen bị tập kích quá bất ngờ, ông ta không thể ngờ phe mình lại có người muốn g.i.ế.c ông ta, sau lại liên tiếp bị nhiều mặt đè ép tấn công trong một thời gian rất ngắn khiến ông ta chưa kịp sử dụng dị năng đánh trả, làm Chu Bắc Sơn ba người thực hiện kế hoạch dễ dàng hơn vài phần.
Bọn họ lấy từ trong nhẫn không gian ra còng tay, còng tất cả lại với nhau, sau đó buộc thành một chuỗi, đề phòng chạy trốn.
Từ khi Chu Bắc Sơn không gian dị năng đạt cấp bảy, mỗi năm anh đều làm một số nhẫn không gian bán cho Đặc dị cục, bây giờ Đặc dị cục mỗi người đều có một cái, đương nhiên Cơ Chiêu ngoại trừ, cô ta là sau này mới vào nên Chu Bắc Sơn trực tiếp bỏ qua.
Đoàn người vẫn chưa vội vã trở về mà đợi trời sáng. Bởi vì còn có mười người dân bị nhốt ở bên kia phòng, đi ban đêm đối với bọn họ rất là nguy hiểm. Tranh thủ thời gian này, Tống Hoành yêu cầu Chu Bắc Sơn lục soát thủ lĩnh Nhện đen ký ức, Hoàng Hạo ở một bên lấy bút vở ghi lại.
Chu Bắc Sơn không có ý kiến, anh cũng sợ đêm dài lắm mộng nên trực tiếp bắt đầu. Thủ lĩnh Nhện đen nghe lục soát ký ức thì rất là hoảng sợ, muốn phản kháng nhưng đã bị trúng tinh thần giam cầm, trừ phi ông ta tìm được tinh thần hệ dị nâng giả cấp bậc cao hơn Chu Bắc Sơn, nếu không cả đời đều giống như người thường.
Chu Bắc Sơn dễ dàng lục soát ký ức của ông ta. Càng nhìn mặt mày càng trầm trọng, Hoàng Hạo tay cầm viết run cả lên, Tống Hoành mặt xanh mét.
Ai có thể nghĩ, chỉ một cái nho nhỏ buôn người tổ chức vậy mà là một bộ phận của tổ chức phản động. Nhà giam đặc biệt, An ninh cục, Công an cục... rất nhiều nơi đã bị thẩm thấu vào, chỉ trừ Đặc dị cục.
Cũng bởi vì vậy người sau màn rất là không hài lòng, trùng hợp Cơ Chiêu thức tỉnh dị năng liền nhét vào Đặc dị cục, mục đích không cần nói cũng hiểu.
Đáng thương Cơ Chiêu, bây giờ còn đang lôi kéo hai chân đi bộ về thị trấn đâu, trong lòng tính toán đợi trở về phải trả thù như thế nào, hoàn toàn không biết bản thân sắp gặp phải cái gì, còn đang ở đó õng ẹo mà mắng mọi người đầu.