Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều Năm
Chương 34
Nàng ấy nói: "Đại sư tỷ, ta chưa bao giờ thấy mưa lớn như ngày hôm đó. Cánh tay bị chặt đứt của thợ rèn nhỏ bị sư huynh Tú Việt giẫm ở dưới chân. Đại sư tỷ, người nói tại sao đường kiếm kia sao lại nhanh như vậy? Nhanh đến nỗi ta không kịp ngăn cản.”
“Vụt một cái, ta chỉ chớp mắt, cánh tay của hắn đã rơi xuống, khuôn mặt thợ rèn nhỏ còn trắng hơn cả người chết nhưng hắn nói hắn sẽ quay lại, hắn nói chỉ cần tứ chi của hắn còn một, hắn có phải bò cũng sẽ bò tới báo thù. Ngày đó sư huynh sư tỷ có mặt đều cười, chỉ có ta biết, hắn rất nghiêm túc, bình thường hắn không thích nói chuyện, nếu đã nói ra, mỗi một câu đều sẽ nhất định phải làm được. Tai biết rõ hơn ai hết thợ rèn nhỏ không phải là đối thủ của những người đó, mỗi một lần hắn đến báo thù, người bị thương cuối cùng sẽ chỉ là hắn nhưng ta không ngăn cản được hắn, cho nên ta thay hắn g.i.ế.t những người kia. Ta biết hắn sẽ không vì vậy liền tha thứ cho ta, ta chỉ là... không thể nào trơ mắt nhìn hắn bị thương, cảm giác đó thật sự là... còn khó chịu hơn so với ta chết đi.”
Nhị sư muội phản bội sư phụ, phản bội tông môn, một đường đào vong, nhiều lần suýt chút nữa mất mạng.
Sau khi thương thế lành lại, nàng ấy đi tìm thợ rèn nhỏ, nhưng chỉ núp trong bóng tối, không dám hiện thân.
Hắn ta dựng một ngôi nhà nhỏ ở núi Thanh Kỳ, mỗi ngày đinh đinh đang đang rèn sắt
Hắn ta muốn xây dựng lại Thần Kiếm sơn trang.
Để đạt được mục tiêu này, hắn ta cần tạo ra một thần binh khoáng thế, một lần nữa tạo dựng tên tuổi.
Tuy nhiên, cánh tay trái của hắn ta đã bị chặt đứt, muốn rèn đúc thần binh khó như lên trời.
Nhị sư muội trốn trong rừng cây, im lặng quan sát hắn ta hồi lâu.
Hắn ta rèn hỏng rất nhiều sắt, càng ngày càng trở nên trầm mặc, càng ngày càng gầy gò.
Nàng ấy nghĩ: Không phải chỉ là một món thần binh thôi sao? Không sao, ta rèn.
Hắn ta muốn, nàng ấy giúp hắn ta là được.
Nhị sư muội liếc nhìn Nguyên Nguyên, khinh miệt cười một tiếng:: “Lão nương bận rèn thần binh, không có thời gian để ý đến ngươi, ngươi từ đâu tới thì cút về chỗ đó đi!”
Nguyên Nguyên giận tới tím mặt: “Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!”
18
Một cơn gió tanh mạnh mẽ quét qua bầu trời, khoảng không phía trên Kiếm Tông đã bị huyết vân bao phủ hơn phân nửa
Huyết Sát lão tổ nể mặt mũi tông chủ Hợp Hoan tông, đã kiên nhẫn rất lâu, mắt thấy hai người còn đang nói chuyện dông dài, lão ta rốt cuộc không nhịn được nữa.
“Vụt một cái, ta chỉ chớp mắt, cánh tay của hắn đã rơi xuống, khuôn mặt thợ rèn nhỏ còn trắng hơn cả người chết nhưng hắn nói hắn sẽ quay lại, hắn nói chỉ cần tứ chi của hắn còn một, hắn có phải bò cũng sẽ bò tới báo thù. Ngày đó sư huynh sư tỷ có mặt đều cười, chỉ có ta biết, hắn rất nghiêm túc, bình thường hắn không thích nói chuyện, nếu đã nói ra, mỗi một câu đều sẽ nhất định phải làm được. Tai biết rõ hơn ai hết thợ rèn nhỏ không phải là đối thủ của những người đó, mỗi một lần hắn đến báo thù, người bị thương cuối cùng sẽ chỉ là hắn nhưng ta không ngăn cản được hắn, cho nên ta thay hắn g.i.ế.t những người kia. Ta biết hắn sẽ không vì vậy liền tha thứ cho ta, ta chỉ là... không thể nào trơ mắt nhìn hắn bị thương, cảm giác đó thật sự là... còn khó chịu hơn so với ta chết đi.”
Nhị sư muội phản bội sư phụ, phản bội tông môn, một đường đào vong, nhiều lần suýt chút nữa mất mạng.
Sau khi thương thế lành lại, nàng ấy đi tìm thợ rèn nhỏ, nhưng chỉ núp trong bóng tối, không dám hiện thân.
Hắn ta dựng một ngôi nhà nhỏ ở núi Thanh Kỳ, mỗi ngày đinh đinh đang đang rèn sắt
Hắn ta muốn xây dựng lại Thần Kiếm sơn trang.
Để đạt được mục tiêu này, hắn ta cần tạo ra một thần binh khoáng thế, một lần nữa tạo dựng tên tuổi.
Tuy nhiên, cánh tay trái của hắn ta đã bị chặt đứt, muốn rèn đúc thần binh khó như lên trời.
Nhị sư muội trốn trong rừng cây, im lặng quan sát hắn ta hồi lâu.
Hắn ta rèn hỏng rất nhiều sắt, càng ngày càng trở nên trầm mặc, càng ngày càng gầy gò.
Nàng ấy nghĩ: Không phải chỉ là một món thần binh thôi sao? Không sao, ta rèn.
Hắn ta muốn, nàng ấy giúp hắn ta là được.
Nhị sư muội liếc nhìn Nguyên Nguyên, khinh miệt cười một tiếng:: “Lão nương bận rèn thần binh, không có thời gian để ý đến ngươi, ngươi từ đâu tới thì cút về chỗ đó đi!”
Nguyên Nguyên giận tới tím mặt: “Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!”
18
Một cơn gió tanh mạnh mẽ quét qua bầu trời, khoảng không phía trên Kiếm Tông đã bị huyết vân bao phủ hơn phân nửa
Huyết Sát lão tổ nể mặt mũi tông chủ Hợp Hoan tông, đã kiên nhẫn rất lâu, mắt thấy hai người còn đang nói chuyện dông dài, lão ta rốt cuộc không nhịn được nữa.