Sơn Hà Tình Sắc - Quân Đại
Chương 20: Xuân sắc vô hạn!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Quân Đại
Editor: nanaluvsj/Shenllino
☆☆☆
Trời... Nam nhân tà ác này, thế nào lại là loại yêu cầu vô sỉ như vậy. Tiểu y tá bất hạnh rơi vào ma chưởng, nếu cãi lời, nhất định hậu quả sẽ thê thảm không cách nào nhìn được. Dưới sự áp bức của dâm ma, mỹ nhân buộc lòng không cam chịu vén áo lên, đem áo vén lên tận rốn, sau đó nâng cặp đùi mướt mát bị vô số tên háo sắc mơ ước lên, bước vào ngồi lên người nam nhân. Không hiểu sao vị trí ngồi xuống có chút vi diệu, hung khí sừng sững của nam nhân vừa vặn khít vào khe sâu hút giữa hai chân mỹ nhân, thậm chí.... còn chạm phải mật huyệt bí ẩn, nhiệt độ nóng bỏng thiêu đoá hoa đến nở rộ, hoa thơm cần giống đực an ủi yêu thương. Đoá hoa bị chọc ghẹo không cam lòng tịch mịch chậm chạm giãn ra, mật dịch chảy thành sông, bị nhiệt độ nóng bỏng của đối phương ủ thành rượu ngon, mùi hương dâm đãng ngọt ngào phiêu tán.
Vinh Tây Lăng đem hai mông thịt non nớt chụp vào, trước tiên là kéo mạnh ra, sau đó hung ác đem chúng ép lại, cứ làm vậy liên tục, mông xinh so với đậu hủ nguyên chất còn trơn bóng phì nhiêu hơn phồng lên vì xoa bóp cho dương v*t của mình. Rất nhanh, hắn lập tức cảm giác được một dòng suối trong chảy dính lên khúc thịt của mình, trơn trượt lành lạnh, sướng không gì tả nổi. Nam nhân lập tức đem ngón tay chen vào suối nguồn đảo lộng, xấu xa nói: "Nói chứ tiểu y tá này, cái mông cưng chảy nước nhèm nhẹp rồi đây, tiểu nhục động cũng mở ra, còn không ngừng mút mát ngón tay anh không nhả. Có phải bị bệnh không, hửm?"
Mỹ nhân lúc này đang mềm nhũn vô lực nằm trên người nam nhân thành thục cơ thể cường tráng, đôi môi đỏ mọng thè lưỡi, liều mạng mút mát yết hầu nam nhân, tiếng mút 'chụt chụt' vang dội. Nghe được câu hỏi thô bỉ của nam nhân, y cũng không ngẩng đầu lên mà chuyển đến vòm ngực săn chắc của nam nhân tiếp tục liếm hôn, ậm à ậm ừ nói nhỏ: "Ưm... Bị bệnh, hoa cúc nhỏ bị bệnh. Ưm hưm... Tiên sinh cơ thể ngài thật quá hoàn mỹ, dương v*t bự cọ cái mông to thật thoải mái, làm hoa cúc nhỏ đang bệnh nhớ quá, thật ngứa..."
Nam nhân được y khen thì vô cùng cao hứng, cười nói: "Tiểu y tá cưng thật dâm đãng, tuy nhiên phải kiên nhẫn nha. Thí mắt bên trong càng ngứa ngáy thì chơi cưng càng sung sướng. Cục cưng ngoan... bây giờ cưng phải liếm đến bụng nha, không tệ, hưm... Đúng, chính là chỗ đó, dùng sức vào, liếm nhiều hơn nữa."
Tô Quân Lan nghe lời nam nhân chăm chỉ liếm bụng, cái miệng nho nhỏ cũng phồng lên, đầu lưỡi dính lên da thịt mướt đẫm mồ hôi của nam nhân, liếm từ trái sang phải rồi ngược lại, nước miếng trong miệng cũng dâng hết cho nam nhân vô cùng mị lực này. Nhưng thật khó nhịn, khúc thịt thô to của nam nhân không còn ở giữa tiểu huyệt. Từ huyệt khẩu đến tràng đạo sâu hút, giống như có hàng triệu con trùng đang làm loạn, vô cùng ngứa ngáy và đau đớn, cả người giống như bị giật điện, tê dại đến điên. Mỹ nhân không thể làm gì khác là tưởng tượng dương v*t thô to kia đã lao vào dũng đạo chật hẹp, sau đó khó nhịn uốn éo mân mê cái mông thật cao.
Từ góc độ của Vinh Tây Lăng, có thể vừa vặn trông thấy đôi gò cao ngất như lên dây cót lắc lư không ngừng, cánh mông trắng tuyết nhấp nhô lên xuống, run run rẩy rẩy, phủ lên một tầng mồ hôi mịn, kích thích tính khí vốn sừng sững lại càng hùng tráng thêm. Vinh Tây Lăng cúi đầu thấy mỹ nhân kiêu ngạo đang đè lên bụng hắn diễu võ giương oai, nhanh chóng ra lệnh: "Tiểu tao hoá, nhanh sờ cây dương v*t cưng yêu thích nhất đi. Trước tiên để nó chơi lỗ rốn cưng, dỗ nó cao hứng lập tức sẽ chơi cái mông em."
Được nam nhân cho phép, Tô Quân Lan lập tức cầm dương v*t lên hôn hôn, đầu lưỡi cũng vì kích động mà ràng ra sức liếm mút. Ư ư... Cây dương v*t này sao hình dáng lại đẹp như vậy, sờ vào cảm giác thật tốt, hưm... Lại to nữa rồi, thật muốn nhét vào thí mắt, để nó chơi một ngàn tám trăm hiệp. Đúng rồi, nam nhân nói có thể thao lỗ rốn. Mỹ nhân hưng phấn cầm cây dương v*t mình yêu thích hướng lên lỗ nhỏ trên bụng mà đâm vào, quy đầu dương v*t phình to, hình dáng đầy đặn, đâm lỗ nhỏ trên bụng, cảm giác tê dại không gì sánh được, lực đạo như muốn chơi nát bụng, sao có thể có người đàn ông như vậy, cây dương v*t như vậy.
Ư a.... Bắn, dương v*t bự mẹ nó bắn rồi....
Mỹ nhân mặt đầy hạnh phúc bắn ra tinh thuỷ, trong mắt đều là tình yêu và quyến luyến sâu đậm với nam nhân.
Được hai tay mỹ nhân coi như trân bảo đối xử, quy đầu trên lỗ rốn xinh xắn, nam nhân cuối cùng thở mạnh bắn ra một luồng tinh dịch đậm đặc, phun lên hai vú mỹ nhân, eo thon cùng ngọc hành chỗ nào cũng dính. Nam nhân không nhịn được mắng: "Quả nhiên là đãng phụ, chơi cái bụng cưng cũng có thể bắn, dâm đãng trời sinh."
Thân thể vừa nếm qua mùi vị cao trào càng thêm nhạy cảm, ngứa ngáy trong mông xông thẳng nên não, nháy mắt ép mỹ nhân chảy nước mắt tràn ngập xuân ý, đôi môi đỏ mọng run rẩy, giàn giụa nước miếng. Mỹ nhân không chịu nổi nữa khóc to: "A... Cái mông, cái mông em ngứa muốn chết, a... Không đúng, cả người đều ngứa, em điên mất. Ư hưm, sao em lại dâm đãng như vậy, anh... Anh yêu mau chơi chết tiểu tao hoá của anh đi!! dương v*t... em muốn dương v*t bự, bằng không dâm huyệt sẽ chịu không nổi..."
Vinh Tây Lăng vỗ một phát lên cái mông múp không ngừng run run, nhưng ngạc nhiên phát hiện ra bắp đùi đều ướt chèm nhẹp, suối nguồn còn không ngừng liên tục phun nước, tức giận nói: "Tiểu y tá không đứng đắn, để em kiểm tra thân thể tôi lại rõ ràng đi phát dâm. Nói, phạt em thế nào đây?"
Mỹ nhân bị đánh giật mình một cái, hơi tỉnh táo lại chút, co rút nghẹn ngào nói: "Có thể.... có thể kiểm tra. Chỉ cần... chỉ cần dương v*t anh nhét vào là có thể kiểm tra nói dài to ra sao... Còn có lực kéo dài... Ư hưm, chơi em, vào chơi chết em, em cũng biết eo anh... a ha... có cường tráng hữu lực hay không..."
Những lời hết sức dâm đãng này lọt vào tai, nam nhân hai tay cố định eo thon của mỹ nhân, nâng cao người y lên để dương v*t bự nhắm ngay tiểu huyệt, hung tợn cắm vào. Âm thanh 'xì xụp xì xụp' chớp mắt vang cả phòng, nước dâm chỗ giap nhau của hai người văng khắp nơi, so với suối nguồn phun còn mãnh liệt hơn.
dương v*t tấn công sâu không lường được, chơi mỹ nhân đến tê dại thần trí, chỉ có thể kêu loạn: "Sâu quá... đâm đến nội tạng, đau quá... Sướng chết em... Anh chơi thật giỏi, a.... muốn chơi chết tiểu y tá dâm đãng nha..."
Nam nhân buông tay thao vào ác liệt, dương v*t thô to bị tiểu huyệt nhiệt tình mút mát sít chặt, quấn quấn quýt quýt, cả đời không xa rời nhau.
"Hừ... Yêu tinh dâm đãng đáng chết, mẹ nó thí mắt kẹp chặt quá, động nhanh lên chút nữa, dương v*t bự rất thoải mái. Nói, cưng dùng cái mông nhỏ dâm đãng này kiểm tra bao nhiêu dương v*t đàn ông rồi?"
"Không có... không có mà... Chỉ có mình anh, tiểu thí mắt chỉ có một dương v*t bự. Em... em cũng chỉ có mình anh, không cho người khác chơi đâu... A ha... mạnh quá, eo anh thật giỏi..."
Vinh Tây Lăng nghe vậy lại kích động kéo đầu nhỏ đang lắc lư cưỡi trên người mình, mỹ nhân cả người ướt rượt mồ hôi. Bàn tay cách bộ đồng phục y tá dâm uế dâm loạn cơ thể mỹ nhân, lớp vải thô nhám cọ lên da thịt nhạy cảm, đau đớn rõ ràng khiến khoái cảm càng bộc phát tợn, hai vú múp đã bắt đầu ứ máu.
"Ư ư... ghét bộ đồ này, không muốn nó, muốn tay ông xã, a... Xé, xé nó đi, cưỡng hiếp em, hiếp em mạnh lên..."
"Tiểu dâm đãng không biết xấu hổ, còn mong chờ bị cưỡng hiếp, hửm? Ông xã chơi cưng còn chưa đủ sướng sao, xem cưng dâm đãng thế nào, chảy nước ngâm dương v*t bự của ông xã. Thích thô bạo thì anh chiều em!!"
Nói đoạn, nam nhân một phát lột sạch bộ đồng phục vắt vẻo trên người mỹ nhân, lăn qua lộn lại, đem mỹ nhân đè dưới thân, bàn tay tuỳ tiện chơi đùa trên thân thể trơn mềm thơm thơm, bắt lấy phần thịt trắng nõn trong tay chơi đùa nữa ngày, dâm loạn xoa nắn đến bầm tím mới chịu bỏ qua, vú múp luân phiên bị gặm cắn, cái vú ngon miệng ngay cả đàn bà cũng phải tự thẹn không đẹp bằng chồng chất vết thương, nhưng càng lộ ra quyến rũ mê người, khiến người khác nghĩ ngợi đến phát điên.
Lúc này, tiểu huyệt đã bị chơi đến nhừ, chơi phía sau sẽ khiến mỹ nhân cao trào nhiều lần, chân dài ngọc ngà quấn trên eo nam nhân, ngay cả ngón chân cũng lấm tấm mồ hôi.
Nam nhân rốt cuộc cũng có tâm, đem tinh dịch trân quý bắn hết vào cái mông đói khát, yêu thương ôm lấy mỹ nhân đang mơ màng, cũng không đi chùi rửa để khắp người đều là yêu dịch âu yếm ngủ.
- ---------
Đến khi mặt trời xuống núi, Tô Quân Lan mới tỉnh dậy, mở mắt ra liền thấy Vinh Tây Lăng đang ôn nhu nhìn mình, còn đau lòng nói: "Lúc nãy là anh không tốt, làm em đau, nhiều chỗ cũng bầm rồi."
Mỹ nhân ngượng nghịu lắc đầu: "Không sao mà, chỉ cần là ông xã thì thế nào cũng được. Lại nói, còn... rất thoải mái..."
Vinh Tây Lăng suýt nữa lại hoá cầm thú, cũng may Tô Quân Lan chủ động nói muốn xuống lầu thăm Tô Cô Vân, hai người mới tiện tay dọn dẹp sơ qua rồi đến phòng bệnh.
Bác sĩ trực dẫn theo một nhóm trợ lý bên cạnh chăm sóc, thấy hai người đi vào, báo cáo: "Máy móc ra chỉ số cũng ổn, nếu không có gì xảy ra bệnh nhân sẽ mau tỉnh lại."
Tô Quân Lan vô cùng ngạc nhiên vui sướng, cũng không quản mệt nhọc, tựa vào Vinh Tây Lăng ở lại phòng bệnh. Quả nhiên chẳng lâu sau Tô Cô Vân tỉnh lại, thấy em trai đang ở đây cùng với 'em rể', nhíu mày nói: "Đỡ anh dậy!"
Vinh Tây Lăng đỡ người dậy, ai cũng không đề cập đến Đường Dạ Vũ. Tô Cô Vân vừa dạo chơi ở quỷ môn quan một chuyến, thần sắc có chút nặng nề, có loại khí chất không nói được so với trước đây. Gã nhàn nhạt hỏi: "Tình hình thế nào?"
Tô Quân Lan bị anh hai đột nhiên thay đổi doạ sợ, ngơ ngác hồi lâu cũng không lên tiếng. Ngược lại Vinh Tây Lăng không phản ứng gì, rất bình tĩnh trả lời: "Toàn cục đã định, chúng ta và Lê gia là một phe. Bùi gia nương vào phủ Tổng thống, còn đám tàn dư tam đại quân phiệt trước mắt không có động tĩnh gì, nhưng theo thực lực bọn chúng không có điều kiện tự lập phe phái mới, chỉ có thể lựa chọn phe mình theo. Ý tôi là ba nhà kia trước mắt không cần quản vì chưa đến lúc. Nhân cơ hội này đem 'ung nhọt' trong Minh Nguyệt đường và Tô gia diệt sạch mới là quan trọng nhất."
Tô Cô Vân gật đầu bày tỏ đồng ý, nói: "Cứ vậy đi, trước tiên anh muốn nói với các cậu, Tô gia bên kia cũng không yên ổn gì, có một nhóm thế lực âm thầm 'quậy' cũng lâu rồi. Chuyện anh bị thương xem ra cũng không giấu mãi được, chi bằng tung chuyện anh bị trọng thương bất tỉnh ra ngoài để các phe buông lỏng cảnh giác. Chúng ta sẽ đi sắp xếp, một mẻ hốt gọn. Có điều, cần Tô Quân Lan một mình trở về thành Kim Lăng một chuyến."
☆☆☆