Nhóm Thú Phu Của Ta - Tiểu Cố
Chương 6
Editor: Salad days
Nhóm cư dân mạng trên Tinh Võng đang kịch liệt thảo luận về nhóm của Thời Dĩ Thiên.
“7 ngày!!! Khủng khiếp thật”
“Lầu trên, 7 ngày không phải là khủng bố nhất đâu, khủng bố hơn là 3 giống đực cộng sinh đều đã xuất hiện dấu hiệu của hình thú rồi”
“Siêu muốn biết hương vị của tin tức tố của giống cái đó là gì ~~~ Tôi nhìn bằng mắt thường thôi cũng cảm nhận được 3 giống đực kia điên cuồng thế nào. Hoàn toàn mất khống chế mà lộ ra hình thú rồi”
“Trời ơi...Mau nhìn xem! Tên Điệp tộc kia còn xuất hiện cánh rồi kìa! Tôi cảm giác hắn như sắp chết trên người Thời Dĩ Thiên đến nơi rồi”
“Nam thần của tôi không hổ là nam thần! Quá lợi hại rồi”
“Tôi cũng muốn thử cảm giác đó”
“Muốn thử +1”
“Tôi muốn cùng nam thần hẹn hò..ah”
“Mong nam thần hẹn họ cùng tôi”
[ ‘Bánh xà phòng’ tặng phòng phát sóng Thời Dĩ Thiên 100 vạn tệ]
“Bánh xà phòng: Tôi tự hiểu bản thân không làm chính phu được, chỉ cầu một vị trí trắc phu”
“Cũng cầu một vị trí trắc phu của nam thần”
“Lầu trên đến 1 tệ còn không có tặng mà còn muốn làm trắc phu của Thời Dĩ Thiên?”
[ ‘Tôi là một con quỷ nghèo’ tặng phòng phát sóng Thời Dĩ Thiên 500 vạn tệ]
“Vãi nồi, phú ông”
“Lão đại từ đâu tới vậy”
“Tôi là một con quỷ nghèo: Tôi muốn vị trí Chính phu”
“Lão đại, ông nghĩ hay quá, cho Thời Dĩ Thiên có 500 vạn mà đã đòi làm chính phu. Nằm mơ chắc”
“Quỷ nghèo đại ca chắc còn chưa tỉnh ngủ haha”
[‘Tôi làm sao vậy’ tặng phòng phát sóng Thời Dĩ Thiên 50 vạn tệ”
“Tôi làm sao vậy: Tôi thực sự rất nghèo, trắc phu thì chắc cũng không được, chỉ cầu một lần hẹn hò cũng Thời Dĩ Thiên là đã hãnh diện lắm rồi”
“Cầu hẹn hò”
“Cầu hẹn hò +1”
“Cầu hẹn hò +2”
………
Dân chúng trên Tinh Võng vẫn đang hào hứng, nhưng không để ý đến 3 giống đực cộng sinh đang gặp tình huống nguy hiểm. Thừa dịp Thời Dĩ Thiên ngủ, trong căn phòng giữa nhà giờ đã cải tạo thành phòng y tế, các vị y tế đang hết sức nghiêm túc suy nghĩ về tình huống của 3 giống đực này.
Đôi râu trên đỉnh đầu Thụy Nặc không cách nào thu lại. Nửa thân trên trần trụi giờ bao trùm đầy các hoa văn diễm lệ phức tạp, đó là hoa văn thuộc về Điệp tộc, đôi cánh sau lưng miễn cưỡng đã thu lại được sau khi uống lọ lớn tinh lực dược. Trên người Quý Quân cũng đã có các hình dáng thú rồi, đôi tai nhòn nhọn trên đầu, cái đuôi lông xù phía sau. Tình hình của Chris cũng không khá hơn bao nhiêu, giống như Quý Quân, lỗ tai, đuôi hay răng nanh đều xuất hiện cả rồi.
“Không thể như vầy hoài được” - Cook cảnh báo - “Kết quả kiểm tra tin tức tố cùng máu của Thời Dĩ Thiên đã có rồi, và kết quả cho thấy kỳ động dục của em ấy còn lâu mới kết thúc, hiện tại chỉ mới được một nửa thôi, đợi đến khi em ấy ngủ dậy, sẽ lại thêm một đợt tin tức tố lớn và mãnh liệt hơn nữa, đến lúc đó các cậu đều sẽ chịu không nổi”
“Hơn nữa, tôi có đem chuyện này báo cáo lên hội nghị rồi, Thời Dĩ Thiên có lẽ sẽ là giống cái thức tỉnh cấp bậc cao nhất từ trước đến nay ở đế quốc”
“Em ấy phải được bảo vệ và chỉ có giống đực ưu tú nhất mới có tư cách làm trượng phu của em ấy, như vậy thì về sau mới có thể sinh ra đời sau càng ưu tú hơn.”
Ý chính là ba người bọn họ chưa đủ ưu tú.Giống đực cấp A còn chưa đủ ưu tú làm trượng phu của Thời Dĩ Thiên, vậy cấp nào mới có thể?
Tất nhiên phải là cấp S. Hoặc trên cấp S.
Không có 1 nam nhân nào sẽ thừa nhận là mình không có khả năng cả, đặc biệt là ở vấn đề giao phối.
“Không” - Thụy Nặc lên tiếng đầu tiên - “Tiến sĩ, chúng tôi có thể giúp Dĩ Thiên vượt qua kỳ động dục, xin hãy tin tưởng chúng tôi”
Hắn cũng nhìn qua Quý Quân, Quý Quân gật đầu - “Chúng tôi có thể”
Cook lại nhìn về Chris, Chris không nói nhưng biểu hiện của hắn thực rõ ràng là đồng ý với 2 người kia. Cook nhíu mày - “Vậy được rồi, nhưng nếu như xảy ra bất kỳ việc gì ngoài ý muốn, thì các người nhất định phải nghe theo sắp xếp của tôi”
“Hơn nữa, tôi kiến nghị nên tắt phát sóng trực tiếp đi, Thời Dĩ Thiên nếu lần này tỉnh lại cũng không thích hợp phát sóng nữa”
Dù sao thời gian phát sóng cũng đủ dài rồi, hiện tại nếu tắt thì trên Tinh Võng cũng không ý kiến gì. Vì thế 3 giống đực đều đồng ý với quyết định này.
Ăn no rồi, ngủ một giấc nữa, Thời Dĩ Thiên dần tỉnh lại. Khăn trải gường sớm đã đổi không biết bao nhiêu lần, khô mát mềm mại, trong phòng vẫn ngập mùi tin tức tố của Thời Dĩ Thiên như cũ. Ba giống đực đều đang chờ Thời Dĩ Thiên.
Mỗi một người dân trên đế quốc khi đi học đều sẽ được học về các kiến thức cần thiết. Mà trong kiến thức của bọn Thụy Nặc biết, chưa từng có giống cái nào có kỳ động dục đến 7 ngày, hơn nữa là còn có giai đoạn 2. Thời Dĩ Thiên có thể nói là trường hợp xưa giờ chưa từng có.
Thời Dĩ Thiên lúc này đã tỉnh táo, tinh thần thoải mái hơn, làn da nhìn qua giống như đã trắng sáng hơn. Đúng là lúc này hắn cảm thấy có tinh thần hơn, hơn nữa là hai cái tiểu huyệt bên dưới đều đang truyền tới cảm giác ham muốn mãnh liệt.
Hắn muốn. Muốn có côn th*t lớn xỏ xuyên qua mình. Thời Dĩ Thiên liếm liếm môi, đôi mắt xinh đẹp ngập nước dao động như đang tìm ba giống đực cộng sinh của mình. Hắn ngồi dậy, hướng tới 3 giống đực của mình mà mở ra hai chân thon dài, làm hai cái tiểu huyệt đầy đặn phía dưới phơi bày hết. Ánh mắt ba giống đực tham lam nhìn, không hẹn mà bước đến vây quanh hắn.
Thời Dĩ Thiên hưng phấn hôn Chris, đôi mắt híp lại, chủ động vươn đầu lưỡi dây dưa cùng Chris, cả hai liền phát ra tiếng vang dâm mị. Quý Quân bên kia cũng hôn lên da thịt non mịn của Thời Dĩ Thiên, mỗi một tấc da thịt đều không bỏ qua, giống như là đang hưởng thụ mỹ vị vậy.
“A….Các anh….thực thích...còn muốn...liếm em...liếm chỗ này của em”
Thời Dĩ Thiên ưỡn ngực ra, đem cái núm vú mê người đưa đến Quý Quân. Quý Quân cũng không khách khí, ngậm lấy, vừa hút lại vừa cắn, làm tiểu huyệt của Thời Dĩ Thiên tuôn ra dâm dịch như con suối nhỏ không ngừng. Thụy Nặc chui vào giữa hai chân Thời Dĩ Thiên, đầu lưỡi thon dài vừa liếm vừa hôn tiểu huyệt, như muốn hút hết tất cả dâm dịch nơi đó chảy ra vậy, nhưng mà dâm dịch càng liếm chảy ra càng nhiều.
Thời Dĩ Thiên lại rơi vào khoái cảm tê dại, tiểu huyệt bắt đầu tự động mấp máy, muốn cái côn th*t to lớn lấp đầy nó. Thụy Nặc so với hai giống đực còn lại cấp bậc hơi thấp một chút, nên đối với tin tức tố của Thời Dĩ Thiên lại càng không có sức chống cự, đôi mắt lại biến thành mắt kép đặc trưng của Điệp tộc, rên nhẹ một tiếng, liền đem dương v*t cắm vào tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên.
“Ahh……” - Thời Dĩ Thiên hét lên một tiếng, lập tức cong eo.
“Thật thoải mái….Thụy Nặc….Nhanh “
Tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên gấp đến kỳ lạ, hút đên nổi Thụy Nặc vừa vào liền muốn bắn ra đến nơi.
“Ahhh…..Thụy Nặc…….Thụy Nặc…” - Thời Dĩ Thiên vừa kêu tên Thụy Nặc vừa chống người ngồi dậy, đẩy Thụy Nặc ngã xuống.
Sức lực của Thời Dĩ Thiên không lớn nhưng mà Thụy Nặc rất phối hợp. Chris một bên hỏi - “Bảo bảo là muốn tự mình di chuyển?”
“Ah..Thụy Nặc, đừng nhúc nhích” - Thời Dĩ Thiên nói, mà tiểu huyệt một phút cũng không ngừng hút lấy Thụy Nặc.
Thời Dĩ Thiên nâng mông, dựa theo bản năng mà bắt đầu di chuyển. Nhìn cảnh này, thị giác kích thích Thụy Nặc đến đôi mắt biến hóa hoàn toàn, hai bên sườn mặt không khống chế được mà hoa văn Điệp tộc xuất hiện càng nhiều. Mới vài phút ngắn ngủi thôi, Thụy Nặc đã sắp đến cao trào rồi, gân xanh trên trán Thụy Nặc nổi lên từng đường, tinh hoàn co thắt, dương v*t to thêm một vòng, lỗ quy đầu bắt đầu mở rộng, nhưng ngay lúc chuẩn bị bắn tinh, Thời Dĩ Thiên lại dừng lại.
“Bảo bảo….?” - Thụy Nặc chăm chú nhìn Thời Dĩ Thiên, thở hổn hển hỏi.
Thời Dĩ Thiên không đáp, chỉ ngồi bất động trên dương v*t Thụy Nặc. Thời Dĩ Thiên nghiêng nghiêng đầu - “Hương vị của...Thụy Nặc...có vị giống như là….kẹo ngọt”
Thụy Nặc khó nhịn, muốn thẳng lưng đẩy lên phía tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên, nhưng Thời Dĩ Thiên lại tránh được.
“...Bảo bảo...Đừng giày vò anh mà…”
Thời Dĩ Thiên lại cúi xuống, chặn môi Thụy Nặc. Cứ như vậy trì hoãn một lúc, dương v*t Thụy Nặc bớt trướng, Thời Dĩ Thiên lại một lần nữa di chuyển.
Sau một lúc, một lần nữa, Thụy Nặc lại sắp cao trào.
Lần này, Thời Dĩ Thiên từ bi, không có đùa giỡn Thụy Nặc nữa.
“Ah...mau….nhanh một chút...em muốn…”
Thụy Nặc được Thời Dĩ Thiên cho phép, rốt cuộc nhịn không được, thẳng lưng, ra sức đâm lên. Lúc cao trào kia, Thời Dĩ Thiên ngửa cổ, phát ra một tiếng hét chói tai, từng thớ thịt trong tiểu huyệt dùng sức hút Thụy Nặc, khoái cảm từ tiểu huyệt cứ vậy mà lan tràn đến từng tế bào, từng đợt dâm dịch cũng phun trào, cùng lúc đó dương v*t cũng bắn tinh. Trên mặt Thời Dĩ Thiên lúc này hoàn toàn là biểu tình mê ly.
Nhưng rõ ràng là giây phút sung sướng, trong phòng lại vang lên tiếng kêu hoảng hốt.
“Dừng lại, Thụy Nặc!! Mau dừng lại!”
Thời Dĩ Thiên từ mê mang từ từ tỉnh táo lại, trước mắt lại xuất hiện hình ảnh kỳ ảo. Trước mắt hắn là một con bướm thật to. Con bướm này toàn thân cũng phải dài hơn 2 mét, trên đỉnh đầu có đôi râu uốn lượn, bao quanh thân thể là một lớp giáp, lấp lánh ánh sáng, mà hấp dẫn nhất là đôi cánh kia, mỏng như cánh ve, thậm chí còn có thể nhìn thấy từng sợi mạch màu xanh dương trong đó, rất xinh đẹp. Đôi cánh chỉ mới hơi mở ra, Thời Dĩ Thiên biết, nếu giang ra toàn bộ, có thể sẽ dài đến 4 mét.
Chris cùng Quý Quân sắc mặt trắng bệt, bọn họ rất khẩn trương mà nhìn Thụy Nặc đã mất khống chế - “Dừng lại….cậu đang xúc phạm đến bảo bảo đó”
- ------------
Xong rồi mà quên đăng chứ, khổ ghê!
Nhớ bình chọn cho tui với nha. Mai sẽ cố ra chương của quyển kia.:3