Mật Ngọt Chết Ruồi - Nullpointer
Chương 5: Bánh mật
Thuốc trị thương rất hiệu quả, trên lưng BANE chỉ còn lại dấu vết nhàn nhạt, chỉ là tác dụng phụ của thuốc giảm đau thực sự khó chịu, thời điểm tỉnh táo cậu đã từng thử đi xung quanh khu vực của mình, nhưng dưới biểu hiện sóng êm biển lặng, khắp nơi đều là những cặp mắt nhìn chằm chằm cậu.
Cậu cũng từng thử điều tra tin tức của người đàn ông kia, tuy rằng cậu chỉ biết tướng mạo cùng số phòng của hắn, nhưng mạng lưới tin tức của cậu cùng không hề đơn giản, nếu không cậu cũng chẳng trở thành cái đinh trong mắt các ông lớn. Lần này lại không hề có lấy một tin tức hữu dụng nào, làm BANE không thể không âm thầm kinh hãi.
Thân phận của người đàn ông có thể phức tạp đến vượt xa tưởng tượng của cậu.
Mới một tuần trôi qua, kim loại hiếm của cậu đã sắp tiêu hết, rõ ràng trữ lượng trong mỗi một nơi ở của cậu cũng đều đủ cho cậu tiêu xài nhiều năm, nhưng cậu lại không lấy được. Dưới mức phí sinh hoạt cao như vậy, BANE lại không chịu hạ thấp chất lượng sinh hoạt của bản thân, nếu lại không nhận được đơn hàng nào, cậu rất có thể sẽ chật vật mà chết ở đầu đường.
"Đinh --"
Tiếng điện tử trong trẻo đã lâu không gặp cắt đứt mạch suy nghĩ của BANE, một mẩu tin nặc danh mới tinh xuất hiện trong hộp thư tài khoản xã giao của cậu
Văn Cữu, năm mươi triệu. Mười triệu tiền đặt cọc đã được đặt trong két sắt ở 5377. Không giới hạn thời gian.
Có người tìm cậu để đặt hàng.
Từ sau khi xảy ra chuyện, không còn ai dám tìm cậu đặt hàng.
"Văn Cữu..." BANE thấp giọng đọc cái tên này, nhìn ảnh chụp của mục tiêu trên màn hình hơi hơi xuất thần.
Gương mặt trên màn hình điện tử kia cho dù là ở góc chụp lén cũng tuấn tú kinh người như vậy, khuôn mặt quen thuộc này rõ ràng chính là người đàn ông đã khiến BANE bối rối gần một tuần, người đã chơi cậu đến thực tủy biết vị, làm cậu cho dù đang uống thuốc giảm đau vẫn không nhịn được mà dùng chiếc áo vest kia mơn trớn thân dưới của mình, là người sắp sửa chết trên tay cậu.
BANE cười khẽ một tiếng, cảm giác choáng váng suốt nửa ngày tựa hồ vì tâm trạng tốt lúc này mà giảm bớt, ngữ điệu du dương: "Đây là chính anh đưa tới cửa đấy."
Cậu ghét nhất người nào biết bí mật của cậu.
Đương nhiên, điều làm cậu không chấp nhận được, là mỗi khi cậu nhớ tới cái đêm hỏng bét nọ, môi âm hộ liền không cầm lòng được mà co thắt, *** dâm không ngừng rỉ nước, đôi tay không biết xấu hổ mà tự luồn vào trong quần lót, chạm vào "cô bé" cất giấu bên dưới dương v*t mà tự an ủi.
"Ưm... Ưm..." BANE ngã nằm xuống giường, trước mũi là chiếc áo vest đã bị cậu dùng quá nhiều lần nên nhàu thành một đống. Mùi hương thuộc về Văn Cữu trên áo đã phai đi rất nhiều, càng nhiều là mùi hương của d*m thủy từ mật huyệt non mềm kia, do BANE lưu lại.
Bắp đùi kẹp chặt làm cậu sướng đến thở dốc, cậu nương theo khí vị ít ỏi ở chóp mũi, tưởng tượng dương v*t thô kệch nóng hổi của Văn Cữu đang thọc vào rút ra, âm vật nhảy lên làm tim cậu đập nhanh điên cuồng, khoái cảm tê dại truyền tới từ dưới thân làm tứ chi cậu xụi lơ, âm đ*o co rút lại không ngừng chảy ra chất lỏng ngọt dính, làm bắp đùi cậu ướt một mảng lớn, cảm giác trơn trượt làm BANE không cầm lòng được mà dùng ngón tay đút vào *** dâm đói khát kia, cọ xát thịt mềm thoải mái mà rên rỉ.
dương v*t giữa háng rung rung mà nhảy lên, dưới tình huống không nhận được bất kỳ an ủi nào mà chỉ nhờ khoái cảm đến từ âm vật đã căng tức đến muốn bắn tinh.
"A... A ha ~ sướng quá... *** em... Chồng ơi ~"
Trong phòng vang vọng tiếng rên dâm đãng động tình của BANE, phòng ngủ không có một bóng người làm cậu không có bất kỳ một gánh nặng tâm lý nào, âm cuối phóng đãng kích thích thần kinh cậu. Cậu chưa từng nghĩ tới bản thân có thể dâm đãng như vậy, chỉ bằng việc tưởng tượng thôi là có thể làm cả cơ thể cậu xụi lơ, như thực sự đang có người đè lên người cậu, dùng dương v*t cứng nóng của hắn thúc vào bên trong cậu, ** đến mức nước nôi cậu lênh láng, thần chí không rõ.
Hạ thân vặn vẹo co rồi mở theo quy luật mà kích thích âm vật, hai chân xoắn lại kẹp chặt khít áo vest ở bắp đùi, âm đ*o co thắt làm cậu đê mê không thôi, cảm giác cực khoái khiến cậu vặn người thành tư thế quái dị trên chiếc giường trống rỗng, ánh mắt mê ly nhìn vào khoảng không, hạ thân co thắt điên cuồng mà bắn tinh một dòng nối một dòng, để lại dấu vết mới trên chiếc áo bị hành hạ đến dâm loạn không chịu nổi kia.
"Chờ tôi nhé." BANE cười nói.
Cậu cũng từng thử điều tra tin tức của người đàn ông kia, tuy rằng cậu chỉ biết tướng mạo cùng số phòng của hắn, nhưng mạng lưới tin tức của cậu cùng không hề đơn giản, nếu không cậu cũng chẳng trở thành cái đinh trong mắt các ông lớn. Lần này lại không hề có lấy một tin tức hữu dụng nào, làm BANE không thể không âm thầm kinh hãi.
Thân phận của người đàn ông có thể phức tạp đến vượt xa tưởng tượng của cậu.
Mới một tuần trôi qua, kim loại hiếm của cậu đã sắp tiêu hết, rõ ràng trữ lượng trong mỗi một nơi ở của cậu cũng đều đủ cho cậu tiêu xài nhiều năm, nhưng cậu lại không lấy được. Dưới mức phí sinh hoạt cao như vậy, BANE lại không chịu hạ thấp chất lượng sinh hoạt của bản thân, nếu lại không nhận được đơn hàng nào, cậu rất có thể sẽ chật vật mà chết ở đầu đường.
"Đinh --"
Tiếng điện tử trong trẻo đã lâu không gặp cắt đứt mạch suy nghĩ của BANE, một mẩu tin nặc danh mới tinh xuất hiện trong hộp thư tài khoản xã giao của cậu
Văn Cữu, năm mươi triệu. Mười triệu tiền đặt cọc đã được đặt trong két sắt ở 5377. Không giới hạn thời gian.
Có người tìm cậu để đặt hàng.
Từ sau khi xảy ra chuyện, không còn ai dám tìm cậu đặt hàng.
"Văn Cữu..." BANE thấp giọng đọc cái tên này, nhìn ảnh chụp của mục tiêu trên màn hình hơi hơi xuất thần.
Gương mặt trên màn hình điện tử kia cho dù là ở góc chụp lén cũng tuấn tú kinh người như vậy, khuôn mặt quen thuộc này rõ ràng chính là người đàn ông đã khiến BANE bối rối gần một tuần, người đã chơi cậu đến thực tủy biết vị, làm cậu cho dù đang uống thuốc giảm đau vẫn không nhịn được mà dùng chiếc áo vest kia mơn trớn thân dưới của mình, là người sắp sửa chết trên tay cậu.
BANE cười khẽ một tiếng, cảm giác choáng váng suốt nửa ngày tựa hồ vì tâm trạng tốt lúc này mà giảm bớt, ngữ điệu du dương: "Đây là chính anh đưa tới cửa đấy."
Cậu ghét nhất người nào biết bí mật của cậu.
Đương nhiên, điều làm cậu không chấp nhận được, là mỗi khi cậu nhớ tới cái đêm hỏng bét nọ, môi âm hộ liền không cầm lòng được mà co thắt, *** dâm không ngừng rỉ nước, đôi tay không biết xấu hổ mà tự luồn vào trong quần lót, chạm vào "cô bé" cất giấu bên dưới dương v*t mà tự an ủi.
"Ưm... Ưm..." BANE ngã nằm xuống giường, trước mũi là chiếc áo vest đã bị cậu dùng quá nhiều lần nên nhàu thành một đống. Mùi hương thuộc về Văn Cữu trên áo đã phai đi rất nhiều, càng nhiều là mùi hương của d*m thủy từ mật huyệt non mềm kia, do BANE lưu lại.
Bắp đùi kẹp chặt làm cậu sướng đến thở dốc, cậu nương theo khí vị ít ỏi ở chóp mũi, tưởng tượng dương v*t thô kệch nóng hổi của Văn Cữu đang thọc vào rút ra, âm vật nhảy lên làm tim cậu đập nhanh điên cuồng, khoái cảm tê dại truyền tới từ dưới thân làm tứ chi cậu xụi lơ, âm đ*o co rút lại không ngừng chảy ra chất lỏng ngọt dính, làm bắp đùi cậu ướt một mảng lớn, cảm giác trơn trượt làm BANE không cầm lòng được mà dùng ngón tay đút vào *** dâm đói khát kia, cọ xát thịt mềm thoải mái mà rên rỉ.
dương v*t giữa háng rung rung mà nhảy lên, dưới tình huống không nhận được bất kỳ an ủi nào mà chỉ nhờ khoái cảm đến từ âm vật đã căng tức đến muốn bắn tinh.
"A... A ha ~ sướng quá... *** em... Chồng ơi ~"
Trong phòng vang vọng tiếng rên dâm đãng động tình của BANE, phòng ngủ không có một bóng người làm cậu không có bất kỳ một gánh nặng tâm lý nào, âm cuối phóng đãng kích thích thần kinh cậu. Cậu chưa từng nghĩ tới bản thân có thể dâm đãng như vậy, chỉ bằng việc tưởng tượng thôi là có thể làm cả cơ thể cậu xụi lơ, như thực sự đang có người đè lên người cậu, dùng dương v*t cứng nóng của hắn thúc vào bên trong cậu, ** đến mức nước nôi cậu lênh láng, thần chí không rõ.
Hạ thân vặn vẹo co rồi mở theo quy luật mà kích thích âm vật, hai chân xoắn lại kẹp chặt khít áo vest ở bắp đùi, âm đ*o co thắt làm cậu đê mê không thôi, cảm giác cực khoái khiến cậu vặn người thành tư thế quái dị trên chiếc giường trống rỗng, ánh mắt mê ly nhìn vào khoảng không, hạ thân co thắt điên cuồng mà bắn tinh một dòng nối một dòng, để lại dấu vết mới trên chiếc áo bị hành hạ đến dâm loạn không chịu nổi kia.
"Chờ tôi nhé." BANE cười nói.