Kỹ Thuật Viên Bảo Trì Thiên Tài
Chương 11
Ứng Trầm Lâm sử dụng pháo điện từ bắn một phát vào dây mây, Cửu Long Đằng biến dị trên thân có rất ít cành lá, trong khu rừng tối rất khó có thể nhìn thấy hình dáng hoàn chỉnh của nó. Cái cách nó vung dây leo giống hệt như một con bạch tuộc to lớn, những gì đập vào mắt chỉ toàn là những dây mây màu xanh nâu.
Đúng lúc này, Ứng Trầm Lâm bỗng chú ý tới bộ rễ của nó.
-
Chiến đội DE ở gần nhất nên chịu thiệt hại nặng nề nhất, bọn họ cứ tưởng rằng mối nguy hiểm từ Cửu Long Đằng cũng chỉ có vậy thôi, dựa vào 12 cơ giáp đã đơn giản kiểm soát được nó, ai mà biết Cửu Long Đằng đang ngoan ngoãn năm im lại bỗng nhiên nổi khủng nổi điên lên như vậy chứ, bọn họ đã trở tay không kịp.
Từ Nghiêu Quân nhìn thấy tình huống phát sinh, mày nhíu chặt.
Trước khi rời khỏi KID, hắn đã từng nghe thấy Thẩm Tinh Đường cùng Giang Tư Miểu thảo luận ở phía sau, biết được nguyên nhân của ô nhiễm lần này, hơn nữa cơ giáp Quý Thanh Phong cùng Lâm Nghiêu đã hư hỏng nặng, với năng lực của hẳn muốn đoạt Dị Năng Tinh từ trong tay KID chỉ là việc nhỏ.
Lần này tới khu ô nhiễm Banout làm nhiệm vụ, là hắn đã chủ động đề xuất với quản lý chiến đội DE để ra trận, chuyển từ KID sang DE, hắn cần có một cơ hội để tạo dựng tên tuổi.
DE đã cho hắn cơ hội, đã điều 11 cơ giáp cấp A đi hỗ trợ, nhưng có ngờ đâu khi Cửu Long Đằng bạo phát, một vài cơ giáp đã không chống đỡ nổi
"Có chân mà không biết chạy à? Mới bị đập một cái mà đã hư tổn như vậy?" Từ Nghiêu Quân lạnh mặt nói: "Lúc nó tấn công thì phải biết đường trốn đi chứ?"
"Anh Từ, nhưng nó nhanh quá!"
"Đúng đấy, dây mây nhiều như thế, làm sao tránh hết được."
"Anh Từ, bọn tôi không mạnh như anh được, làm gì có cơ giáp thi đấu đâu."
Từ Nghiêu Quân không bỏ cuộc, chỉ huy thêm vài đợt tấn công nữa, không ngờ phạm vi tấn công của đám dây bò này ngày càng mở rộng, sau nhiều đợt vây hãm, chẳng chặt đứt được cái dây nào ngược lại còn phải chịu tổn thất nhiền hơn.
Một vài cơ giáp sư khác của DE không khỏi có chút oán hận, vì để bao vây quanh Cửu Long Đằng và không cho KID có cơ hội xông vào, những người được cử đến phần lớn đều là xe tăng cùng cơ giáp cận vệ, cơ giáp thương pháo và cơ giáp khống chế chỉ có hai chiếc. Bọn họ đều đứng ở phía trước chống đỡ những đòn tấn công của dây mây, mà Từ Nghiêu Quân lại chỉ trốn trong cơ giáp thương pháo thi đấu, không biết xấu hổ dám nói bọn họ kéo chân sau?
Công kích giằng co 15 phút, không chỉ mỗi DE, các cơ giáp xung quanh đều có ít nhiều bị hư tổn.
Từ Nghiêu Quân thấy nuốt không trôi rồi, hắn lập tức tìm một vị trí thích hợp trên cao, bắt đầu nạp năng lượng pháo.
Vũ khí của cơ giáp thi đấu có Dị Năng Tinh cấp A bổ trợ, pháo năng lượng của Từ Nghiêu Quân một khi bắn trúng mục tiêu còn mang thêm hiệu quả đốt cháy cao cấp, càng uy lực hơn so với những khẩu pháo bình thường rất nhiều.
Hắn lập tức rót vào 20% nguồn năng lượng, tính toán một đòn này sẽ khiến nó nổ banh xác: "Tất cả lùi ra phía sau."
Các thành viên khác của DE lần lượt rút lui, Từ Nghiêu Quân bắn đầu nổ súng.
Uỳnh mà một tiếng, ban đầu múa may Cửu Long Đằng đang quăng quật khắp nơi dường như ý thức được nguy hiểm, Nó đột nhiên rút lại, lộ ra cái miệng lớn với những chiếc răng nanh ẩn dưới dây leo, cứ thế nuốt chửng phát pháo năng lượng của Từ Nghiêu Quân!
Từ Nghiêu Quân điên tiết chửi lên: "Đệt mẹ nó, đây không phải cây mây!"
Từ trên cao, Ứng Trầm Lâm nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt đột nhiên trở nên nghiêm trọng.
Một vật ô nhiệm mà lại có thể nuốt chủng pháo năng lượng ư...... Dị năng của Cửu Long Đằng dị thoạt nhìn không phải là Dị Năng Tinh cấp A bình thường.
"Có thể nuốt chửng." Du Tố lên tiếng: "Thứ này không phải một cây mây bình thường."
"Nuốt chửng!? Dị năng của Cửu Long Đằng không phải có thể tái sinh sao?" Quý Thanh Phong nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Tôi nhớ rõ trong Liên Minh, Dị Năng Tinh có tác dụng nuốt chửng đều là cấp S......?"
"Chúng ta đã gặp được Dị Năng Tinh cấp S à!?" Ánh mắt Lâm Nghiêu sáng lên: "Để tôi xuống xem thế nào!"
Sự chú ý của Ứng Trầm Lâm chuyển sang cơ giáp cận vệ đang lao xuống, Lâm Nghiêu là một cơ giáp sư đánh cận chiến, cậu ta di chuyển rất nhanh xuyên qua những dây mây, nhưng nơi cậu ta đi qua dây mây đều bị chặt đứt.
Nhưng đó chỉ là tạm thời, dây mây có năng lực tái tạo cực kỳ mạnh mẽ, chỉ trong tầm 10 giây là đã trở lại bình thường.
Tình trạng này thật kỳ lạ, ban đầu khả năng của nó không mạnh như vậy, nhưng khi chiến đấu thời gian càng lâu thì càng tăng lên nhanh chóng.
Cắt đứt thì mọc lại, dung pháo năng lượng tầm xa sẽ bị nụ hoa kỳ dị được bảo vệ chặt chẽ nuốt chửng.
Mà năng lượng nụ hoa nuốt vào dường như đều biến thành chất dinh dưỡng cho Cửu Long Đằng......
Tình cảnh trở nên vô cùng hỗn loạn, đội hình bao vây ban đầu của DE đã bị Cửu Long Đằng đánh rơi tan tác, đặc biệt khi phát hiện khả năng nuốt chửng, mọi người xung quanh đều trở nên cảnh giác.
Dưới tình huống rối loạn như vậy, mục tiêu duy nhất của các cơ giáp sư ở đây sở chính là Dị Năng Tinh của Cửu Long Đằng.
Đó chính là Dị Năng Tinh cấp S có năng lực nuốt chửng, nếu dùng nó chế tạo vũ khí sẽ là vũ khí có tác dụng nuốt chửng.
Ngày càng có nhiều cơ giáp tấn côngCửu Long Đằng, nhưng Cửu Long Đằng cũng trở nên điên cuồng hơn, nó càn quét hết các cơ giáp xung quanh, lần lượt các cơ giáp bị đánh bay ra ngoài, cơ giáp hư hại cũng càng ngày càng nhiều.
Lâm Nghiêu đã xông vào trận chiến ba lần, dây leo bị chặt đứt nhanh chóng xuất hiện trở lại: "Kông được rồi, bọn này cứ chém rồi mọc lại phiền phức quá."
"Chúng ta đã phạm phải một sai lầm."
Trong khung cảnh ồn ào rối loạn, trong kênh liên lạc truyền đến một giọng nói trẻ trung và điềm tĩnh.
Trong kênh xuất hiện giọng nói xa lạ, Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu lập tức nhìn về phía cơ giáp cấp B nãy giờ vẫn im lặng kia, cảm giác tồn tại của người này quá yếu. Cơ giáp tầm xa thỉnh thoảng cũng còn nói này nói kia nhưng cậu bạn cấp B này từ khi gia nhập nhóm thì chẳng thấy nói một lời nào.
Quý Thanh Phong hỏi: "Sai lầm gì vậy?"
Ứng Trầm Lâm nhấn mạnh những điểm trọng yếu rồi chia sẻ lên kênh: "Đây không phải một vật ô nhiễm, chúng nó là mối quan hệ cộng sinh."
Trong tầm nhìn, giá trị ô nhiễm của tọa độ nơi có Cửu Long Đằng đã tăng vọt lên 6000 và trị số vẫn chưa ổn định.
Cơ giáp màu xám vẫn đứng ở nơi xa nhất, vừa vặn ở vị trí Cửu Long Đẳng không thể công kích đến, thờ ơ nhìn chiến trường đầy hỗn loạn.
Du Tố không chút để ý giọng nói bình tĩnh của thiếu niên trên kênh liên lạc, tầm ngắm của súng bắn tỉa vẫn luôn khóa chặt vào bộ rễ của Cửu Long Đằng, dựa vào đó để phán đoán hình dáng của Cửu Long Đằng.
Giá trị ô nhiễm quả thực là bất thường, đạt tiêu chuẩn chất ô nhiễm cấp S nhưng lại không hề ổn định.
Trong kênh liên lạc, nghi ngờ của Quý Thanh Phong đã được giải đáp.
"Mối quan hệ cộng sinh, Cửu Long Đằng và Nụ Hoa là cộng sinh, Cửu Long Đằng có năng lực tấn công mạnh mẽ cùng khả năng tái sinh, mà Nụ Hoa sinh trưởng dưới sự bảo vệ của bộ rễ khả năng nuốt chửng." Ứng Trầm Lâm giải thích: "Một cái ô nhiễm vật không thể có hai loại dị năng cùng một lúc, cho nên nếu bọn chúng cộng sinh một số vấn đề có thể giải thích được."
Nụ hoa cung cấp lại năng lượng đã hấp thụ cho Cửu Long Đằng, mà Cửu Long Đằng sẽ bảo vệ cho Nụ Hoa.
Càng nhiều người cung cấp năng lượng cho Nụ Hoa thì Cửu Long Đằng sẽ càng mạnh mẽ.
Quý Thanh Phong lập tức hiểu ra: "Thế có nghĩa là đám DE đang vỗ béo cho Cửu Long Đằng còn gì!?"
"Vỗ béo ư? Thế chẳng phải càng khó giải quyết hơn sao?" Lâm Nghiêu nhớ lại một chút: "Hình như phát pháo mới nãy của Từ Nghiêu Quân, nếu không phải 10% thì cũng có 15%...... Thế thì béo múp rồi."
Một phát 15%???
Quý Thanh Phong thiếu chút nữa ngất xỉu: "...... Cám ơn công ơn trời bể của cậu ta."
Nói cách khác, Cửu Long Đằng trở nên điên loạn đến mức này tất cả là do cơ giáp sư đã bón cơm căng bụng rồi.
Xung quanh Cửu Long Đằng loạn lạc vô cùng, một số cơ giáp đã phải lùi về sau mấy trăm mét do bị sát thương quá độ. Trên chiến trường, chỉ còn lại năm cơ giáp của DE, một số khác đang rút lui về phía lối ra của khu vực bị ô nhiễm.
Quý Thanh Phong nhìn ra ý đồ: "Lũ đáng ghét này, thấy DE đánh không lại nên ra ngoài tìm cứu viện à?"
"Rìa lý, đánh không lại thì có thể bỏ chạy hử?" Lâm Nghiêu nói thêm: "Vậy chúng ta không thể đánh bại được nó à?"
Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu không phải kiểu người dùng não để suy nghĩ nhiều, giá trị ô nhiễm tăng cao đã cắt đứt liên lạc với bên ngoài. Bây giờ họ chỉ có hai lựa chọn, hoặc là tiếp tục ở lại đây tìm cách xử lý, hoặc là rút khỏi khu vực ô nhiễm để tìm kiếm sự giúp đỡ.
"Không phải, đội hình của chúng ta đánh được."
Ứng Trầm Lâm khẽ lắc lắc cánh tay phải bắt đầu kết nối lại với dây thần kinh: "Sở dĩ Cửu Long Đằng mạnh như vậy là vì pháo của DE tư duy lối mòn cứ tấn công liên tục vào bộ rễ của nó. Nếu là thực vật ô nhiễm khác, phá hủy bộ rễ là biện pháp đơn giản nhất, nhưng lại không có tác dụng với Cửu Long Đằng."
Đối phó với Cửu Long Đằng, càng tấn công vào rễ của nó, năng lượng thấm vào sẽ được Nụ Hoa chuyển hóa thành chất ding dưỡng cho nó.
Pháo năng lượng của cơ giáp thương pháo DE đã đi sai đường rồi, mà tất cả các cơ giáp cận chiến đều bảo hộ cơ giáp xạ thủ, mới có thể dẫn tới kết cục hiện tại.
Quý Thanh Phong do dự một chút: "Không diệt trừ bộ rễ thì còn cách nào nữa? Nó còn có khả năng tái sinh, chúng ta cứ uổng phí công sức như vậy à?"
Ứng Trầm Lâm đơn giản nói: "Diệt Nụ Hoa trước rồi mới đến Cửu Long Đằng."
Lâm Nghiêu vừa nghe thấy có thể giết, cả người liền sôi nổi: "Giết thế nào đây?"
"Nếu Nụ Hoa hấp thụ năng lượng, lại được Cửu Long Đằng che chở...... Vậy đơn giản thôi, chúng ta chỉ cần bỏ đói nó, lợi dụng vũ khí cận chiến đối phó với nó là được." Ứng Trầm Lâm điều chỉnh tầm nhìn cố định vào rễ của Cửu Long Đằng: "Tiền đề là chúng ta cần phải đến đủ gần để bóc tách đám gốc rẽ đang bao bọc Nụ Hoa kia."
Quý Thanh Phong nói: "Cái khó ở đây là làm sao lại gần chỗ nó kìa, vũ khí khống chế của bọn tôi có mỗi cái xích khóa này thôi."
Ứng Trầm Lâm: "Nhưng nếu chúng ta có thêm pháo điện từ và súng hỏa lực thì sao?"
Du Tố vẫn nín thinh nãy giờ đột nhiên mở miệng: "Không cần lo lắng."
Cậu ta nhìn về phía đám người DE đang hoảng loạn chạy trốn ở phía xa: "Tôi không thích nhường cơ hội cho người khác, mấy cậu thế nào?"
Ứng Trầm Lâm đang điều chỉnh các thông số của cơ giáp thoáng dừng lại, nhìn về phía cơ giáp thương pháo kia.
Quý Thanh Phong bừng tỉnh đại ngộ nhìn về phía DE: "Nói thật với mấy cậu, tôi cũng thế."
Anh chàng không ngần ngại tiết lộ thêm sở thích khác của mình: "Tôi còn thích xem tiểu nhân bị đánh bầm đầu nữa kìa, còn cậu thì sao?"
Lâm Nghiêu phấn chấn tinh thần tới, giờ mới tham gia vào cuộc trò chuyện: "Đánh Từ Nghiêu Quân đúng không?"
"Từ Nghiêu Quân?" Ứng Trầm Lâm nghi hoặc nói.
"Ừm, chính là cơ giáp màu đỏ đang đứng xen lẫn trong đám DE kia kìa, trước đây ở chỗ chúng tôi......" Lâm Nghiêu không muốn nhắc đến chuyện Từ Nghiêu Quân rất có khả năng cấu kết với thợ sữa cũ của đội, nói tiếp: "Cậu ta rất thân thiết với quản lý của DE, rời đi rồi còn chế giễu tôi và Đại Phong nữa cơ, nói rằng cơ giáp của bọn tôi đều là rác rưởi. Ban đầu, bọn tôi mới là người đầu tiên phát hiện ra Cửu Long Đằng, nhưng đang đánh nửa chừng thì cậu ta dẫn đám DE tới hất hai bọn tôi ra ngoài."
Ứng Trầm Lâm bây giờ đã hiểu.
Một lúc sau, anh nói: "Vậy thì đánh được rồi."
Lâm Nghiêu gật gật đầu: "Đúng vậy!"
Đúng lúc này, Ứng Trầm Lâm bỗng chú ý tới bộ rễ của nó.
-
Chiến đội DE ở gần nhất nên chịu thiệt hại nặng nề nhất, bọn họ cứ tưởng rằng mối nguy hiểm từ Cửu Long Đằng cũng chỉ có vậy thôi, dựa vào 12 cơ giáp đã đơn giản kiểm soát được nó, ai mà biết Cửu Long Đằng đang ngoan ngoãn năm im lại bỗng nhiên nổi khủng nổi điên lên như vậy chứ, bọn họ đã trở tay không kịp.
Từ Nghiêu Quân nhìn thấy tình huống phát sinh, mày nhíu chặt.
Trước khi rời khỏi KID, hắn đã từng nghe thấy Thẩm Tinh Đường cùng Giang Tư Miểu thảo luận ở phía sau, biết được nguyên nhân của ô nhiễm lần này, hơn nữa cơ giáp Quý Thanh Phong cùng Lâm Nghiêu đã hư hỏng nặng, với năng lực của hẳn muốn đoạt Dị Năng Tinh từ trong tay KID chỉ là việc nhỏ.
Lần này tới khu ô nhiễm Banout làm nhiệm vụ, là hắn đã chủ động đề xuất với quản lý chiến đội DE để ra trận, chuyển từ KID sang DE, hắn cần có một cơ hội để tạo dựng tên tuổi.
DE đã cho hắn cơ hội, đã điều 11 cơ giáp cấp A đi hỗ trợ, nhưng có ngờ đâu khi Cửu Long Đằng bạo phát, một vài cơ giáp đã không chống đỡ nổi
"Có chân mà không biết chạy à? Mới bị đập một cái mà đã hư tổn như vậy?" Từ Nghiêu Quân lạnh mặt nói: "Lúc nó tấn công thì phải biết đường trốn đi chứ?"
"Anh Từ, nhưng nó nhanh quá!"
"Đúng đấy, dây mây nhiều như thế, làm sao tránh hết được."
"Anh Từ, bọn tôi không mạnh như anh được, làm gì có cơ giáp thi đấu đâu."
Từ Nghiêu Quân không bỏ cuộc, chỉ huy thêm vài đợt tấn công nữa, không ngờ phạm vi tấn công của đám dây bò này ngày càng mở rộng, sau nhiều đợt vây hãm, chẳng chặt đứt được cái dây nào ngược lại còn phải chịu tổn thất nhiền hơn.
Một vài cơ giáp sư khác của DE không khỏi có chút oán hận, vì để bao vây quanh Cửu Long Đằng và không cho KID có cơ hội xông vào, những người được cử đến phần lớn đều là xe tăng cùng cơ giáp cận vệ, cơ giáp thương pháo và cơ giáp khống chế chỉ có hai chiếc. Bọn họ đều đứng ở phía trước chống đỡ những đòn tấn công của dây mây, mà Từ Nghiêu Quân lại chỉ trốn trong cơ giáp thương pháo thi đấu, không biết xấu hổ dám nói bọn họ kéo chân sau?
Công kích giằng co 15 phút, không chỉ mỗi DE, các cơ giáp xung quanh đều có ít nhiều bị hư tổn.
Từ Nghiêu Quân thấy nuốt không trôi rồi, hắn lập tức tìm một vị trí thích hợp trên cao, bắt đầu nạp năng lượng pháo.
Vũ khí của cơ giáp thi đấu có Dị Năng Tinh cấp A bổ trợ, pháo năng lượng của Từ Nghiêu Quân một khi bắn trúng mục tiêu còn mang thêm hiệu quả đốt cháy cao cấp, càng uy lực hơn so với những khẩu pháo bình thường rất nhiều.
Hắn lập tức rót vào 20% nguồn năng lượng, tính toán một đòn này sẽ khiến nó nổ banh xác: "Tất cả lùi ra phía sau."
Các thành viên khác của DE lần lượt rút lui, Từ Nghiêu Quân bắn đầu nổ súng.
Uỳnh mà một tiếng, ban đầu múa may Cửu Long Đằng đang quăng quật khắp nơi dường như ý thức được nguy hiểm, Nó đột nhiên rút lại, lộ ra cái miệng lớn với những chiếc răng nanh ẩn dưới dây leo, cứ thế nuốt chửng phát pháo năng lượng của Từ Nghiêu Quân!
Từ Nghiêu Quân điên tiết chửi lên: "Đệt mẹ nó, đây không phải cây mây!"
Từ trên cao, Ứng Trầm Lâm nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt đột nhiên trở nên nghiêm trọng.
Một vật ô nhiệm mà lại có thể nuốt chủng pháo năng lượng ư...... Dị năng của Cửu Long Đằng dị thoạt nhìn không phải là Dị Năng Tinh cấp A bình thường.
"Có thể nuốt chửng." Du Tố lên tiếng: "Thứ này không phải một cây mây bình thường."
"Nuốt chửng!? Dị năng của Cửu Long Đằng không phải có thể tái sinh sao?" Quý Thanh Phong nghe vậy trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: "Tôi nhớ rõ trong Liên Minh, Dị Năng Tinh có tác dụng nuốt chửng đều là cấp S......?"
"Chúng ta đã gặp được Dị Năng Tinh cấp S à!?" Ánh mắt Lâm Nghiêu sáng lên: "Để tôi xuống xem thế nào!"
Sự chú ý của Ứng Trầm Lâm chuyển sang cơ giáp cận vệ đang lao xuống, Lâm Nghiêu là một cơ giáp sư đánh cận chiến, cậu ta di chuyển rất nhanh xuyên qua những dây mây, nhưng nơi cậu ta đi qua dây mây đều bị chặt đứt.
Nhưng đó chỉ là tạm thời, dây mây có năng lực tái tạo cực kỳ mạnh mẽ, chỉ trong tầm 10 giây là đã trở lại bình thường.
Tình trạng này thật kỳ lạ, ban đầu khả năng của nó không mạnh như vậy, nhưng khi chiến đấu thời gian càng lâu thì càng tăng lên nhanh chóng.
Cắt đứt thì mọc lại, dung pháo năng lượng tầm xa sẽ bị nụ hoa kỳ dị được bảo vệ chặt chẽ nuốt chửng.
Mà năng lượng nụ hoa nuốt vào dường như đều biến thành chất dinh dưỡng cho Cửu Long Đằng......
Tình cảnh trở nên vô cùng hỗn loạn, đội hình bao vây ban đầu của DE đã bị Cửu Long Đằng đánh rơi tan tác, đặc biệt khi phát hiện khả năng nuốt chửng, mọi người xung quanh đều trở nên cảnh giác.
Dưới tình huống rối loạn như vậy, mục tiêu duy nhất của các cơ giáp sư ở đây sở chính là Dị Năng Tinh của Cửu Long Đằng.
Đó chính là Dị Năng Tinh cấp S có năng lực nuốt chửng, nếu dùng nó chế tạo vũ khí sẽ là vũ khí có tác dụng nuốt chửng.
Ngày càng có nhiều cơ giáp tấn côngCửu Long Đằng, nhưng Cửu Long Đằng cũng trở nên điên cuồng hơn, nó càn quét hết các cơ giáp xung quanh, lần lượt các cơ giáp bị đánh bay ra ngoài, cơ giáp hư hại cũng càng ngày càng nhiều.
Lâm Nghiêu đã xông vào trận chiến ba lần, dây leo bị chặt đứt nhanh chóng xuất hiện trở lại: "Kông được rồi, bọn này cứ chém rồi mọc lại phiền phức quá."
"Chúng ta đã phạm phải một sai lầm."
Trong khung cảnh ồn ào rối loạn, trong kênh liên lạc truyền đến một giọng nói trẻ trung và điềm tĩnh.
Trong kênh xuất hiện giọng nói xa lạ, Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu lập tức nhìn về phía cơ giáp cấp B nãy giờ vẫn im lặng kia, cảm giác tồn tại của người này quá yếu. Cơ giáp tầm xa thỉnh thoảng cũng còn nói này nói kia nhưng cậu bạn cấp B này từ khi gia nhập nhóm thì chẳng thấy nói một lời nào.
Quý Thanh Phong hỏi: "Sai lầm gì vậy?"
Ứng Trầm Lâm nhấn mạnh những điểm trọng yếu rồi chia sẻ lên kênh: "Đây không phải một vật ô nhiễm, chúng nó là mối quan hệ cộng sinh."
Trong tầm nhìn, giá trị ô nhiễm của tọa độ nơi có Cửu Long Đằng đã tăng vọt lên 6000 và trị số vẫn chưa ổn định.
Cơ giáp màu xám vẫn đứng ở nơi xa nhất, vừa vặn ở vị trí Cửu Long Đẳng không thể công kích đến, thờ ơ nhìn chiến trường đầy hỗn loạn.
Du Tố không chút để ý giọng nói bình tĩnh của thiếu niên trên kênh liên lạc, tầm ngắm của súng bắn tỉa vẫn luôn khóa chặt vào bộ rễ của Cửu Long Đằng, dựa vào đó để phán đoán hình dáng của Cửu Long Đằng.
Giá trị ô nhiễm quả thực là bất thường, đạt tiêu chuẩn chất ô nhiễm cấp S nhưng lại không hề ổn định.
Trong kênh liên lạc, nghi ngờ của Quý Thanh Phong đã được giải đáp.
"Mối quan hệ cộng sinh, Cửu Long Đằng và Nụ Hoa là cộng sinh, Cửu Long Đằng có năng lực tấn công mạnh mẽ cùng khả năng tái sinh, mà Nụ Hoa sinh trưởng dưới sự bảo vệ của bộ rễ khả năng nuốt chửng." Ứng Trầm Lâm giải thích: "Một cái ô nhiễm vật không thể có hai loại dị năng cùng một lúc, cho nên nếu bọn chúng cộng sinh một số vấn đề có thể giải thích được."
Nụ hoa cung cấp lại năng lượng đã hấp thụ cho Cửu Long Đằng, mà Cửu Long Đằng sẽ bảo vệ cho Nụ Hoa.
Càng nhiều người cung cấp năng lượng cho Nụ Hoa thì Cửu Long Đằng sẽ càng mạnh mẽ.
Quý Thanh Phong lập tức hiểu ra: "Thế có nghĩa là đám DE đang vỗ béo cho Cửu Long Đằng còn gì!?"
"Vỗ béo ư? Thế chẳng phải càng khó giải quyết hơn sao?" Lâm Nghiêu nhớ lại một chút: "Hình như phát pháo mới nãy của Từ Nghiêu Quân, nếu không phải 10% thì cũng có 15%...... Thế thì béo múp rồi."
Một phát 15%???
Quý Thanh Phong thiếu chút nữa ngất xỉu: "...... Cám ơn công ơn trời bể của cậu ta."
Nói cách khác, Cửu Long Đằng trở nên điên loạn đến mức này tất cả là do cơ giáp sư đã bón cơm căng bụng rồi.
Xung quanh Cửu Long Đằng loạn lạc vô cùng, một số cơ giáp đã phải lùi về sau mấy trăm mét do bị sát thương quá độ. Trên chiến trường, chỉ còn lại năm cơ giáp của DE, một số khác đang rút lui về phía lối ra của khu vực bị ô nhiễm.
Quý Thanh Phong nhìn ra ý đồ: "Lũ đáng ghét này, thấy DE đánh không lại nên ra ngoài tìm cứu viện à?"
"Rìa lý, đánh không lại thì có thể bỏ chạy hử?" Lâm Nghiêu nói thêm: "Vậy chúng ta không thể đánh bại được nó à?"
Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu không phải kiểu người dùng não để suy nghĩ nhiều, giá trị ô nhiễm tăng cao đã cắt đứt liên lạc với bên ngoài. Bây giờ họ chỉ có hai lựa chọn, hoặc là tiếp tục ở lại đây tìm cách xử lý, hoặc là rút khỏi khu vực ô nhiễm để tìm kiếm sự giúp đỡ.
"Không phải, đội hình của chúng ta đánh được."
Ứng Trầm Lâm khẽ lắc lắc cánh tay phải bắt đầu kết nối lại với dây thần kinh: "Sở dĩ Cửu Long Đằng mạnh như vậy là vì pháo của DE tư duy lối mòn cứ tấn công liên tục vào bộ rễ của nó. Nếu là thực vật ô nhiễm khác, phá hủy bộ rễ là biện pháp đơn giản nhất, nhưng lại không có tác dụng với Cửu Long Đằng."
Đối phó với Cửu Long Đằng, càng tấn công vào rễ của nó, năng lượng thấm vào sẽ được Nụ Hoa chuyển hóa thành chất ding dưỡng cho nó.
Pháo năng lượng của cơ giáp thương pháo DE đã đi sai đường rồi, mà tất cả các cơ giáp cận chiến đều bảo hộ cơ giáp xạ thủ, mới có thể dẫn tới kết cục hiện tại.
Quý Thanh Phong do dự một chút: "Không diệt trừ bộ rễ thì còn cách nào nữa? Nó còn có khả năng tái sinh, chúng ta cứ uổng phí công sức như vậy à?"
Ứng Trầm Lâm đơn giản nói: "Diệt Nụ Hoa trước rồi mới đến Cửu Long Đằng."
Lâm Nghiêu vừa nghe thấy có thể giết, cả người liền sôi nổi: "Giết thế nào đây?"
"Nếu Nụ Hoa hấp thụ năng lượng, lại được Cửu Long Đằng che chở...... Vậy đơn giản thôi, chúng ta chỉ cần bỏ đói nó, lợi dụng vũ khí cận chiến đối phó với nó là được." Ứng Trầm Lâm điều chỉnh tầm nhìn cố định vào rễ của Cửu Long Đằng: "Tiền đề là chúng ta cần phải đến đủ gần để bóc tách đám gốc rẽ đang bao bọc Nụ Hoa kia."
Quý Thanh Phong nói: "Cái khó ở đây là làm sao lại gần chỗ nó kìa, vũ khí khống chế của bọn tôi có mỗi cái xích khóa này thôi."
Ứng Trầm Lâm: "Nhưng nếu chúng ta có thêm pháo điện từ và súng hỏa lực thì sao?"
Du Tố vẫn nín thinh nãy giờ đột nhiên mở miệng: "Không cần lo lắng."
Cậu ta nhìn về phía đám người DE đang hoảng loạn chạy trốn ở phía xa: "Tôi không thích nhường cơ hội cho người khác, mấy cậu thế nào?"
Ứng Trầm Lâm đang điều chỉnh các thông số của cơ giáp thoáng dừng lại, nhìn về phía cơ giáp thương pháo kia.
Quý Thanh Phong bừng tỉnh đại ngộ nhìn về phía DE: "Nói thật với mấy cậu, tôi cũng thế."
Anh chàng không ngần ngại tiết lộ thêm sở thích khác của mình: "Tôi còn thích xem tiểu nhân bị đánh bầm đầu nữa kìa, còn cậu thì sao?"
Lâm Nghiêu phấn chấn tinh thần tới, giờ mới tham gia vào cuộc trò chuyện: "Đánh Từ Nghiêu Quân đúng không?"
"Từ Nghiêu Quân?" Ứng Trầm Lâm nghi hoặc nói.
"Ừm, chính là cơ giáp màu đỏ đang đứng xen lẫn trong đám DE kia kìa, trước đây ở chỗ chúng tôi......" Lâm Nghiêu không muốn nhắc đến chuyện Từ Nghiêu Quân rất có khả năng cấu kết với thợ sữa cũ của đội, nói tiếp: "Cậu ta rất thân thiết với quản lý của DE, rời đi rồi còn chế giễu tôi và Đại Phong nữa cơ, nói rằng cơ giáp của bọn tôi đều là rác rưởi. Ban đầu, bọn tôi mới là người đầu tiên phát hiện ra Cửu Long Đằng, nhưng đang đánh nửa chừng thì cậu ta dẫn đám DE tới hất hai bọn tôi ra ngoài."
Ứng Trầm Lâm bây giờ đã hiểu.
Một lúc sau, anh nói: "Vậy thì đánh được rồi."
Lâm Nghiêu gật gật đầu: "Đúng vậy!"