Dưỡng Long Hóa Thần - Mạc Ca

Chương 43: Thánh Quang Tịnh Hóa





Thế nhưng, mỗi lần như vậy, sức mạnh cơ thể của nó sẽ tăng lên một mảng lớn. Vào mấy ngàn năm trước, khi nó lần đầu phát hiện ra gốc Thiên Long quả này, khi đó thực lực của nó vừa vặn mới đột phá đến cấp S. Nhưng trải qua mấy ngàn năm canh giữ gốc Thiên Long quả này, bây giờ thực lực của nó đã tiệm cận đến Bán Thần. Có thể nói, đẳng cấp của nó gần như đạt đến đỉnh cao của Thiên Long đại lục, có cơ hội thu hạch được thần cách, chân chính hóa thần.



Cũng chính vì nguyên nhân này, nên nó mới cam chịu ở lại đây canh giữ một gốc cây suốt mấy ngàn năm không có rời đi.

“Hừ, cho dù thực lực của ta không thể duy trì được lâu, nhưng giải quyết một đám ruồi bọ như các ngươi thì vẫn dư sức!”



Ầm! Ầm!



Trước sự công kích của Đại thống lĩnh, Ác Long chỉ có thể thu hồi lại long trảo, rồi chuyển hướng sang công kích về phía ông ta.



Lúc này, đám cường giả Thánh Vực cũng cảm thấy tình huống không ổn, nên đồng loạt ra tay, hướng về phía thân hình khổng lồ của Ác Long xuất ra các loại bản lĩnh của mình.



Ầm! Ầm!



Bầu trời lúc này, bao phủ trong vô số các loại kỹ năng, linh vực, tạo thành một trận hoa lệ nhưng tràn đầy máu tanh.



Cho dù thực lực của Ác Long so với cường giả Thánh Vực của nhân loại phải mạnh hơn rất nhiều, nhưng cùng một lúc đối đầu với nhiều người vây giết như vậy, trên người nó liên tục phải chịu đựng lấy vết thương.



Tất nhiên, người đứng mũi chịu sào lúc này là Đại thống lĩnh của quân đội Lang Sa đế quốc cũng không có kết cục tốt đẹp gì. Ông ta liên tục nhận lấy trọng kích của Ác Long, chiến giáp bên ngoài lúc này đã tích đầy vết cào xước vô cùng khổng lồ.



May mắn là bộ chiến giáp này của ông ta do một vị Thần Rèn của đế quốc sản xuất, nên cấp độ vẫn tương đối cao. Thế nên, lúc này nó mới bảo vệ được cho ông ta một cái mạng.



“Ác Long, ngươi làm sao vẫn luôn một mực tấn công ta? Ta với ngươi có thù hận gì kia chứ?”



Rốt cuộc bị Ác Long đánh đến thổ huyết, Đại thống lĩnh của Lang Sa đế quốc đã nhịn không được mà thét ầm lên.



“Hừ, bởi vì tên khốn kiếp nhà ngươi dám dẫn người đến đây vây công ta, nên ta nhất định sẽ tiêu diệt ngươi. Sau đó quay lại tiêu diệt một đám sâu kiến còn lại cũng không phải muốn!”



Không nhìn thấy Ác Long mở miệng nói chuyện, nhưng âm thanh của nó vẫn cứ một mực truyền thẳng vào trong đầu của tất cả mọi người.



“Khốn kiếp! Khốn kiếp! Ta hôm nay sẽ liều mạng với ngươi!”



Đại thống lĩnh là một người có tính tình nóng nảy, lúc này bị Ác Long khinh thường như vậy, ông ta rốt cuộc cũng nhịn không được, phát ra một đống câu chửi tục.



Sau đó, một luồng lực lượng vô cùng thần bí, hướng lên trên người của ông ta bao phủ xuống. Trong miệng của ông ta lúc này, cũng lẩm nhẩm lấy một số chú ngữ.



“Quang Minh thần vĩ đại, xin ngài hãy ban sức mạnh cho ta, để ta đem đầu nghiệt súc này diệt trừ!”



Cũng không biết vị thần Quang Minh mà Đại thống lĩnh đang cầu nguyện có nghe thấy lời nói của ông ta hay không, nhưng lúc này, trên trường thương mà ông ta sử dụng, đã tụ ra một luồng tinh quang vô cùng sáng chói, hướng về phía thân thể khổng lồ của Ác Long đâm xuống.



“Nghiệt súc, hãy nhận lấy sự trừng phạt của Quang Minh Nữ Thần đi, ngài đã ban cho ta sức mạnh tịnh hóa, ta sẽ đem con thằn lằn nhà ngươi diệt trừ!”



Thánh Quang Tịnh Hóa



Lúc này, trong miệng của Đại thống lĩnh quát to một tiếng, lực lượng thần thánh từ trong trường thương của ông ta phóng xuất ra ngoài, bay thẳng đến đỉnh đầu của Ác Long.



Nhìn thấy một màn này, trong ánh mắt to lớn như một tòa tháp chuông của Ác Long, không khỏi hiện lên một tia sợ hãi.



“Khốn kiếp, đám nhân loại các ngươi chỉ biết dùng lực lượng thánh quang để tiêu diệt ta, các người cho rằng ta thật sự sợ loại phép thuật này của các ngươi hay sao?”



Nói rồi, từ trong miệng của Ác Long bỗng dưng phun ra một luồng hắc vụ, đem lực lượng thánh quang vừa mới phóng xuất của Đại thống lĩnh ngăn chặn lại.



Thế nhưng, lúc này mười một người còn lại, cũng liên tục đem công kích phóng lên trên người của nó. Trong đó, có hai gã mặc chiến giáp tương tự như Đại thống lĩnh, cũng phóng xuất ra lực lượng thánh quang, muốn dùng đến loại sức mạnh chuyên khắc chế với lực lượng tà ác ở trên người của Ác Long, để tiêu diệt nó.



Thế nhưng, mỗi lần như vậy, sức mạnh cơ thể của nó sẽ tăng lên một mảng lớn. Vào mấy ngàn năm trước, khi nó lần đầu phát hiện ra gốc Thiên Long quả này, khi đó thực lực của nó vừa vặn mới đột phá đến cấp S. Nhưng trải qua mấy ngàn năm canh giữ gốc Thiên Long quả này, bây giờ thực lực của nó đã tiệm cận đến Bán Thần. Có thể nói, đẳng cấp của nó gần như đạt đến đỉnh cao của Thiên Long đại lục, có cơ hội thu hạch được thần cách, chân chính hóa thần.



Cũng chính vì nguyên nhân này, nên nó mới cam chịu ở lại đây canh giữ một gốc cây suốt mấy ngàn năm không có rời đi.

“Hừ, cho dù thực lực của ta không thể duy trì được lâu, nhưng giải quyết một đám ruồi bọ như các ngươi thì vẫn dư sức!”



Ầm! Ầm!



Trước sự công kích của Đại thống lĩnh, Ác Long chỉ có thể thu hồi lại long trảo, rồi chuyển hướng sang công kích về phía ông ta.



Lúc này, đám cường giả Thánh Vực cũng cảm thấy tình huống không ổn, nên đồng loạt ra tay, hướng về phía thân hình khổng lồ của Ác Long xuất ra các loại bản lĩnh của mình.



Ầm! Ầm!



Bầu trời lúc này, bao phủ trong vô số các loại kỹ năng, linh vực, tạo thành một trận hoa lệ nhưng tràn đầy máu tanh.



Cho dù thực lực của Ác Long so với cường giả Thánh Vực của nhân loại phải mạnh hơn rất nhiều, nhưng cùng một lúc đối đầu với nhiều người vây giết như vậy, trên người nó liên tục phải chịu đựng lấy vết thương.



Tất nhiên, người đứng mũi chịu sào lúc này là Đại thống lĩnh của quân đội Lang Sa đế quốc cũng không có kết cục tốt đẹp gì. Ông ta liên tục nhận lấy trọng kích của Ác Long, chiến giáp bên ngoài lúc này đã tích đầy vết cào xước vô cùng khổng lồ.



May mắn là bộ chiến giáp này của ông ta do một vị Thần Rèn của đế quốc sản xuất, nên cấp độ vẫn tương đối cao. Thế nên, lúc này nó mới bảo vệ được cho ông ta một cái mạng.



“Ác Long, ngươi làm sao vẫn luôn một mực tấn công ta? Ta với ngươi có thù hận gì kia chứ?”



Rốt cuộc bị Ác Long đánh đến thổ huyết, Đại thống lĩnh của Lang Sa đế quốc đã nhịn không được mà thét ầm lên.



“Hừ, bởi vì tên khốn kiếp nhà ngươi dám dẫn người đến đây vây công ta, nên ta nhất định sẽ tiêu diệt ngươi. Sau đó quay lại tiêu diệt một đám sâu kiến còn lại cũng không phải muốn!”



Không nhìn thấy Ác Long mở miệng nói chuyện, nhưng âm thanh của nó vẫn cứ một mực truyền thẳng vào trong đầu của tất cả mọi người.



“Khốn kiếp! Khốn kiếp! Ta hôm nay sẽ liều mạng với ngươi!”



Đại thống lĩnh là một người có tính tình nóng nảy, lúc này bị Ác Long khinh thường như vậy, ông ta rốt cuộc cũng nhịn không được, phát ra một đống câu chửi tục.



Sau đó, một luồng lực lượng vô cùng thần bí, hướng lên trên người của ông ta bao phủ xuống. Trong miệng của ông ta lúc này, cũng lẩm nhẩm lấy một số chú ngữ.



“Quang Minh thần vĩ đại, xin ngài hãy ban sức mạnh cho ta, để ta đem đầu nghiệt súc này diệt trừ!”



Cũng không biết vị thần Quang Minh mà Đại thống lĩnh đang cầu nguyện có nghe thấy lời nói của ông ta hay không, nhưng lúc này, trên trường thương mà ông ta sử dụng, đã tụ ra một luồng tinh quang vô cùng sáng chói, hướng về phía thân thể khổng lồ của Ác Long đâm xuống.



“Nghiệt súc, hãy nhận lấy sự trừng phạt của Quang Minh Nữ Thần đi, ngài đã ban cho ta sức mạnh tịnh hóa, ta sẽ đem con thằn lằn nhà ngươi diệt trừ!”



Thánh Quang Tịnh Hóa



Lúc này, trong miệng của Đại thống lĩnh quát to một tiếng, lực lượng thần thánh từ trong trường thương của ông ta phóng xuất ra ngoài, bay thẳng đến đỉnh đầu của Ác Long.



Nói rồi, từ trong miệng của Ác Long bỗng dưng phun ra một luồng hắc vụ, đem lực lượng thánh quang vừa mới phóng xuất của Đại thống lĩnh ngăn chặn lại.



Thế nhưng, lúc này mười một người còn lại, cũng liên tục đem công kích phóng lên trên người của nó. Trong đó, có hai gã mặc chiến giáp tương tự như Đại thống lĩnh, cũng phóng xuất ra lực lượng thánh quang, muốn dùng đến loại sức mạnh chuyên khắc chế với lực lượng tà ác ở trên người của Ác Long, để tiêu diệt nó.