Cuộc Chiến Tranh Đoạt Của Nữ Phụ
Chương 48: 48
Vũ Văn Thác nhìn Ngô Diệu Ny trốn mãi trong bụi hoa không chịu ra, lắc đầu nói:
“ Diệu Nhi, đừng có bướng bỉnh, mau ra đi ”
Lời nói đầy sủng nịch chảy vào trong tai Ngô Diệu Ny.
“ Ngôn Thanh, sao ngươi biết là ta? ” Thấy tránh không thoát, Ngô Diệu Ny đứng lên, bỉu bỉu môi nói.
Âm thanh có chút làm nũng khiến người nghe cảm thấy thoải mái, tiếp theo đó mọi người liền thấy một nữ tử xinh đẹp đứng lên từ bụi hoa, dáng người uyển chuyển cùng dung mạo xuất trần khiến ngay cả Vũ Văn Cát đã quen với nữ nhân tuyệt sắc cũng có nho nhỏ ngây người.
So với Ngô Uyển Nhi, người này chỉ hơn chứ không kém.
Nhưng hắn vẫn như trước, chán ghét nữ nhân, Vũ Văn Cát âm cảm thấy trong lòng.
Ngô Diệu Ny thấy thế, âm thầm cười xót xa, ngoài hảo cảm của Vũ Văn Kính không ngừng tăng lên, điểm giá trị ấn tượng đầu tiên của cô cũng rất tốt.
Đây là một hiện tượng tốt, phải tiếp tục duy trì.
Vũ Văn Thác thấy Ngô Diệu Ny hỏi mình, cũng không muốn nói y theo nàng đến, nhưng sau đó bị Vũ Văn Kính, Vũ Văn Tín gọi lại cùng nhau đến đây.
Đôi mắt phượng chỉ nhìn Ngô Diệu Ny đầy sủng nịch.
Người bên ngoài nhìn vào tất nhiên biết quan hệ của hai người không đơn giản chỉ là bằng hữu, Vũ Văn Kính và Vũ Văn Tín đều có thể lý giải việc này, dù sao hôm gặp nàng ở Đông cung hai người đều biết là Vũ Văn Thác cứu nàng.
Nhưng Vũ Văn Cát lại không thể lý giải, sao đại ca của hắn lại có thể tỏ ra ôn hoà với một nữ nhân như vậy.
Từ lúc hắn có trí nhớ đến nay, hắn biết rằng đại ca của hắn là một kẻ độc lai độc vãng, trong trẻo nhưng lạnh lùng, khiến người khác khó tới gần.
Đôi mắt lại xem xét kỹ lưỡng Ngô Diệu Ny, tuy hắn thừa nhận nàng xinh đẹp hơn nữ tử vừa rồi, nhìn cũng rất thuận mắt, nhưng hắn vẫn không thích nữ nhân như trước.
“ Diệu Nhi tham kiến Tín Vương gia, Kính Vương gia, Nhị Hoàng tử ”
Ngô Diệu Ny lễ phép hành lễ với Vũ Văn Tín, Vũ Văn Kính, Vũ Văn Cát, động tác cực kỳ tao nhã, không hề thấy một chút không thoải mái nào.
“ Ca, nàng là? ” Vũ Văn Cát nhăn mặt nhíu mày, giọng nói âm lãnh vang lên.
“ Là vị hôn thê của bổn vương ”
Cũng không biết từ nguyên nhân gì, Vũ Văn Kính liền nói ra những lời này, làm cho không khí vốn đã không hài hoà càng trở nên quỷ dị.
Chỉ có Vũ Văn Tín là cười càng tươi hơn.
Xem ra vật nhỏ mà hắn chú ý, cũng khiến cho rất nhiều người chú ý rồi.
Dù sao hắn cũng thích làm đối thủ cạnh tranh hơn, thứ gì đến quá dễ dàng với mình, hắn đều cảm thấy có chút không quen.
[ Đinh, hảo cảm của Vũ Văn Tín đối với người chơi tăng lên 5%, hiện tại là 40% ]
Ngô Diệu Ny quay đầu nhìn Vũ Văn Kính nói:
“ Kính Vương gia, khi nãy muội muội cũng chỉ là xuất phát từ lòng tốt của nàng nên mới làm như vậy, trải qua chuyện lúc nãy, ta lo lắng nàng sẽ xảy ra chuyện, người mau đuổi theo đi, Diệu nhi xin tạ ơn vương gia ”
Nói xong liền lo lắng nhìn về phía Ngô Uyển Nhi vừa chạy đi ban nãy, hai lông mày hơi nhíu, làm cho Vũ Văn Kính càng thêm căng thẳng.
Ánh mắt Vũ Văn Kính nhìn Ngô Diệu Ny càng nhiều áy náy và xin lỗi, nữ tử ôn nhu lại thiện lương như vậy, có phải lúc trước là do hắn thật sự hiểu lầm nàng? Do dự một lúc, Vũ Văn Kính nói với mọi người:
“ Các vị, có lẽ ta phải đi trước một bước, còn nữa, Diệu Nhi, cảm ơn ngươi.”
Vũ Văn Kính cuối cùng cũng tập trung ánh mắt vào Ngô Diệu Ny, ngữ khí mềm mại, cùng với nhu tình không dễ phát hiện trong ánh mắt.
[ Đinh! Chúc mừng người chơi, hảo cảm của Vũ Văn Kính đối với người chơi tăng lên 15%, hiện tại là 30% ]
Vũ Văn Thác không dấu vết liếc nhìn Ngô Diệu Ny, thấy trên mặt nàng có lo lắng nhưng không tỏ ra đau lòng, đối với lời cảm ơn của Vũ Văn Kính chỉ có chút thẹn thùng, tâm tình y trở nên sung sướng, điều này chứng tỏ y đoán không sai, Diệu Nhi thật sự không có cảm xúc gì với Vũ Văn Kính, lập gia đình chỉ là kế tạm ứng mà thôi.
Vũ Văn Tín đương nhiên cũng đoán được điều này, cảm thấy hiểu rõ hơn một chút.
Chỉ có Vũ Văn Cát đối với quan hệ tam giác kì lạ này thật sự nghĩ không ra, ánh mắt nhìn Ngô Diệu Ny càng trở nên lạnh lẽo.
Đầu Ngô Diệu Ny như muốn nổ tung, chẳng qua là vì giá trị hảo cảm thôi…
[ Đinh! Chúc mừng người chơi, hảo cảm của Vũ Văn Thác đối với người chơi tăng lên 7%, hiện tại là 60% ]
[ Đinh! Chúc mừng người chơi, hảo cảm của Vũ Văn Tín đối với người chơi tăng lên 5%, hiện tại là 45% ]
“ Tín Vương gia đến từ lúc nào vậy ạ? ”
Đối với việc Vũ Văn Tín đến, Ngô Diệu Ny có chút kinh ngạc, tại vì bửa tiệc tối này hầu như tất cả thời gian Vũ Văn Tín đều không tham gia, cho nên nàng không khỏi tò mò hỏi.
“ Chỉ vừa mới đến thôi ” Khoé miệng Vũ Văn Tín giương lên, nói.
Thật ra, hắn chỉ muốn đột nhiên muốn đến để gặp Ngô Diệu Ny đã khiến hắn phải kinh diễm kia thôi.
Cho nên hắn mới muốn đến bửa tiệc mà lúc trước hắn tuyệt đối sẽ không tham gia để thử vận may, cũng may hắn có thể gặp nàng.
Ngô Diệu Ny nghĩ mình đi ra ngoài cũng đã lâu, nên tìm lí do nói: “ Ngôn thanh, ta đi về trước, chắc có lẽ nương của ta đang đi tìm ta. ”
“ Ừ, ta đưa ngươi đi ” Vũ Văn Thác mở miệng nói.
Ngô Diệu Ny gật đầu cáo từ với mọi người: “ Kính Vương gia, Tín Vương gia, nhị Hoàng tử, Diệu Nhi xin cáo từ trước ”
Ngô Diệu Ny và Vũ Văn Thác sóng vai đi trên đường, sau đó Ngô Diệu Ny liền nghe Vũ Văn Thác nói: “ Sau này gặp Nhị đệ, có thể tránh thì cứ tránh ”
Nhị đệ của hắn cực kì ghét nữ nhân, y sợ đệ ấy sẽ xúc phạm Ngô Diệu Ny.
Diệu Nhi của y là một người rất nhu nhược.
“ Được ”
Dù sao nàng cũng nghĩ không ra cách làm tăng hảo cảm của Vũ Văn Cát.
“ A, Ngôn thanh, hoa này thật đẹp ”
Đột nhiên, Ngô Diệu Ny chỉ vào một loại hoa màu trắng để cạnh những bông hoa màu hồng nhạt, tán thưởng.
Theo ánh mắt của Ngô Diệu Ny, loài hoa đó là loại hoa sơn trà đặc biệt của Thuỷ quốc, thấy Ngô Diệu Ny chăm chú vào bông hoa như vậy, Vũ Văn Thác kiên nhẫn giải thích:
“ Đây là hoa sơn trà, nếu đem nó đi phơi nắng có thể làm thành trà, mới uống vào sẽ có vị đắng nhưng lâu dần sẽ rất ngọt ”
Ngô Diệu Ny nghe Vũ Văn Thác giới thiệu, đi đến ngửi mùi hoa, hái một đoá đặt vào miệng:
“ Thơm quá, nếu có thể làm điểm tâm chắc chắn sẽ rất tốt, ngươi cảm thấy thế nào? ”
Hưng phấn quay đầu nói với Vũ Văn Thác, nhưng Ngô Diệu Ny cũng chỉ có thể thấy được một đôi mắt xếch xinh đẹp của y.
“ Cũng rất tốt ”
Giờ phút này, chóp mũi của Vũ Văn Thác và Ngô Diệu Ny chạm vào nhau, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng, Vũ Văn Thác chậm rãi đưa đầu lưỡi nghịch ngợm tiến vào môi Ngô Diệu Ny, ngửi hương thơm đặc biệt trên người Ngô Diệu Ny, cùng với mùi trà.
Một bàn tay chậm rãi nâng cằm Ngô Diệu Ny lên, chiều cao chênh lệch của hai người có chút lớn, Ngô Diệu Ny vốn chỉ cao đến ngực Vũ Văn Thác, vì vậy mà Vũ Văn Thác cúi đầu hơi mệt, một bàn tay hơi nâng thân người của Ngô Diệu Ny lên, giờ phút này Ngô Diệu Ny đang đứng bằng mũi chân, cả cơ thể đều dùng điểm tựa là Vũ Văn Thác để đứng vững.
Ngô Diệu Ny theo bản năng đem bàn tay nhỏ bé của mình ôm lấy thắt lưng Vũ Văn Thác.
Hô hấp của hai người có chút hỗn loạn, đoá hoa dưới cái hôn của hai người dần bị nhấm nháp hết.
Cảnh tượng của hai người như một bức hoạ, quần áo dưới trăm hoa đua nở cùng hoà làm một.
[ Đinh! Chúc mừng người chơi, hảo cảm của Vũ Văn Thác đối với người chơi tăng lên 5%, hiện tại là 65% ]
“ Bảo bối, nhớ kỹ, đến Tam Vương phủ không được có tình cảm với hoàng thúc, được chứ? ”
Tuy là cười nói, nhưng ánh mắt tràn đầy trang nghiêm.
Thời điểm Ngô Diệu Ny và Vũ Văn Thác trở về, tất cả mọi người cũng đã ở đó, ngay cả Ngô Uyển Nhi cũng thẹn thùng ngồi bên cạnh Vũ Văn Kính.
Tao nhã trở lại vị trí cũ, Ngô Diệu Ny đem lực chú ý để ở màn vũ đạo không hề thú vị kia.
Vũ Văn Tín nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Ngô Diệu Ny, lại nhìn vẻ mặt đầy ý xuân của Vũ Văn Thác, khuôn mặt liền hơi trầm xuống.
Còn Vũ Văn Kính, hiện tại chỉ đem lực chú ý đặt lên người Ngô Uyển Nhi, không có chú ý đến Ngô Diệu Ny.
Tiết mục còn đang tiếp tục, bỗng Ngô Diệu Ny nghe được tiếng lòng của Ngô Uyển Nhi: ‘ Người cổ đại thật đáng thương ’
Theo ánh mắt nàng ta nhìn qua, là vài vị phi tử của Vũ Văn Linh, khuôn mặt túc mục trang nghiêm, mà bên kia lại là người đã qua tuổi 40 nhưng được bảo dưỡng rất tốt Lệ phi, cũng chính là mẫu thân của Vũ Văn Cát. Bên cạnh Lệ phi là Hoa phi, người được Vũ Văn Linh sủng ái gần đây nhất, nhưng khác với định nghĩa phi tử mà Ngô Diệu Ny biết, Hoa phi này có khuynh hướng thích yên tĩnh, lạnh nhạt, cùng Lệ phi mỗi người một vẻ.
Có lẽ là phát hiện có người chú ý mình, cặp mắt của Lệ phi nhìn lại liền thấy Ngô Diệu Ny, có chút kinh ngạc, sau đó mỉm cười với nàng, ánh mắt lại nhìn về phía Ngô Uyển Nhi, đột nhiên lộ ra nụ cười khó đoán.
Sau đó liền thấy, Lệ phi làm nũng với Vũ Văn Linh nói: “ Hoàng thượng, thần thiếp có chuyện muốn thỉnh cầu ”
Thấy Vũ Văn Linh không ngăn cản, Lệ phi liền nói tiếp:
“ Chất nữ của thiếp Tư Đồ Chân Hiểu vô cùng mến mộ Kính Vương gia, hai ngày trước nàng ấy có nói với thần thiếp vì Kính Vương gia sẽ cam nguyện làm thiếp, thần thiếp không muốn nàng thất vọng mà đau lòng, mong Hoàng thượng có thể đáp ứng thần thiếp ”
“ Ha ha, ái phi nói như vậy, liền như vậy đi ”
Có thể nói, hôm nay tâm tình của Vũ Văn Linh khá tốt, nghe xong thỉnh cầu của Lệ phi, sờ sờ hai tay trắng nõn của nàng ta, sảng khoái đáp ứng.
Thấy thế, Vũ Văn Kính không nói gì, tuy hắn thích Ngô Uyển Nhi, nhưng đây là nỗi khổ của hoàng gia, không nói đến Tư Đồ Chân Hiểu, cho dù không có nàng hắn vẫn sẽ phải lập thiếp.
Còn Tư Đồ Chân Hiểu thì vẻ mặt thẹn thùng, thỉnh thoảng còn vụng trộm nhìn Vũ Văn Kính.
Nhưng để cho người khác thương hại lại là Ngô Uyển Nhi.
Trong lời nói của Vũ Văn Linh ẩn ý dù Ngô Uyển Nhi thắng lợi cũng chẳng ý nghĩa gì, các đại thần đương nhiên cũng nhìn ra Vũ Văn Linh không thích Ngô Uyển Nhi, dù có lại sủng ái Lệ phi cũng sẽ không để cho Ngô Uyển Nhi mất mặt.
Thắng cũng là thua, Tư Đồ Chân Hiểu tuy bên ngoài là thua, nhưng lại khiến cho Hoàng đế thảo mãn nguyện vọng của nàng.
Đây là điều duy nhất khiến Ngô Diệu Ny thích thú với trận đấu này.
Tiệc tối dưới sự oán hận của Ngô Uyển Nhi, thẹn thùng của Tư Đồ Chân Hiểu, lạnh nhạt của Ngô Diệu Ny mà kết thúc.