Ba Ba 17 Tuổi Của Ta
Chương 9
Lăn lăn trong lòng ngực Triệu Nam Phúc, Triệu Giai Nho ngồi dậy, cảm thấy được chính mình một chút bị Phúc Thúc cùng các người hầu tỷ tỷ lừa.
Càng nghĩ càng khổ sở, Triệu Giai Nho mếu miệng, oa oa khóc rống lên.
Làm cho Triệu Nam Phúc tỉnh lại, vội vàng an ủi:”Xảy ra chuyện gì? Vì sao khóc?”
“Rất đau rất đau a! Các nàng còn gạt ta nói là không đau…… Ô oa ~ ~ người ta bị lừa a ~ ~ ~”
Trong khi Triệu Nam Phúc an ủi Triệu Giai Nho, chúng ta về lại một tuần trước để biết rõ nguyên do.
Cưỡi trên người Tiểu Hoàng đi xem hết các phòng, hắn dừng tại phòng chứa phim nhựa hỏi.
“Phúc Thúc! Các tỷ tỷ! Các ngươi đang nhìn gì vậy a?”
“Tiểu lão gia ~ đến đến đến ~ tới ôm các tỷ tỷ một cái!”
“A a ~ ~ tiểu lão gia ~ ngươi hôm nay vẫn là rất đáng yêu, rất ngon miệng ~”
“Tiểu lão gia ~ ân ~ yêu người chết mất ~ cho tỷ tỷ hôn một cái ~ ~”
Chúng nữ phó đón tiếp Triệu Giai Nho thật nồng nhiệt, nào là bánh qui nước trái cây, nào là ôm hôn.
“Trở về câu hỏi của lão gia, chúng tôi đang nhìn tiểu đồng chí này trong phim.”
Một nữ phó má hồng trong đám nữ nhân lên lên tiếng nói, bên cạnh là nam nhân phục trang màu xanh, người này chính là Phúc Thúc.
“Rốt cuộc là phim gì a?”
Không biết mình sắp bị kéo xuống vũng lầy, Triệu Giai Nho tò mò mở to hai mắt, hỏi tiếp.
“ Chính là hai người nam nhân cùng nhau thân mật tiếp xúc ~”
“ Biểu hiện cao quí nhất của tình yêu ~”
“ Lý tính cùng thú tính đích giãy dụa ~”
“ Sự kết hợp hoàn mỹ ~”
Đám nữ nhân thét chói tai với đống trả lời, Triệu Giai Nho thành thực mở miệng hỏi một câu, mà chính câu đó khiến cho hắn đau đầu một tuần sau đó:”Ta không hiểu!”
“Chúng ta sẽ dạy ngươi!”
Chỉ thấy các nữ phó miệng dâng lên nụ cười kì dị, Phúc Thúc đã kịp thời mang đến cả chồng sách,báo, chẳng mấy chốc ở vách tường đã bị che kín bởi sách, ảnh,…
Được nhóm nữ phó và Phúc Thúc tận tình đặc huấn, gặp Triệu Giai Nho lại đáng yêu, thuần khiết nên cứ ngu ngơ mà tiếp nhận kiến thức.
Nhờ trời sinh năng lực học hành siêu phàm, đối với Triệu Giai Nho mà nói thì hiện tại chỉ kém đám người kia về thực nghiệm thôi chứ lý thuyết thì chỉ có hơn chứ không kém.
Thế là suốt ba ngày học hành nghiêm chỉnh, Triệu Giai Nho dường như bỏ mặc Triệu Nam Phúc.
Trong quá trình rèn luyện, Triệu Giai Nho có hỏi Phúc Thúc về ‘tài liệu’: sách, ảnh, dvd, cd,…. Cần cái nào là có cái đó, chỉ cần hỏi nhóm nữ phó trong nhà liền được hào phóng tặng miễn phí ~
Hảo, trở lại hiện tại.
Hiện tại Triệu Giai Nho đã hết khóc, hắn nghĩ nghĩ, có lẽ chính mình đã làm sai cái gì đó, thế là hắn nhảy xuống chân Triệu Nam Phúc, chạy tới bên bọn Phúc Thúc thảo luận kết quả thực nghiệm.
Triệu Nam Phúc ngồi một mình ở trên giường, vẻ mặt xanh mét.
Càng nghĩ càng khổ sở, Triệu Giai Nho mếu miệng, oa oa khóc rống lên.
Làm cho Triệu Nam Phúc tỉnh lại, vội vàng an ủi:”Xảy ra chuyện gì? Vì sao khóc?”
“Rất đau rất đau a! Các nàng còn gạt ta nói là không đau…… Ô oa ~ ~ người ta bị lừa a ~ ~ ~”
Trong khi Triệu Nam Phúc an ủi Triệu Giai Nho, chúng ta về lại một tuần trước để biết rõ nguyên do.
Cưỡi trên người Tiểu Hoàng đi xem hết các phòng, hắn dừng tại phòng chứa phim nhựa hỏi.
“Phúc Thúc! Các tỷ tỷ! Các ngươi đang nhìn gì vậy a?”
“Tiểu lão gia ~ đến đến đến ~ tới ôm các tỷ tỷ một cái!”
“A a ~ ~ tiểu lão gia ~ ngươi hôm nay vẫn là rất đáng yêu, rất ngon miệng ~”
“Tiểu lão gia ~ ân ~ yêu người chết mất ~ cho tỷ tỷ hôn một cái ~ ~”
Chúng nữ phó đón tiếp Triệu Giai Nho thật nồng nhiệt, nào là bánh qui nước trái cây, nào là ôm hôn.
“Trở về câu hỏi của lão gia, chúng tôi đang nhìn tiểu đồng chí này trong phim.”
Một nữ phó má hồng trong đám nữ nhân lên lên tiếng nói, bên cạnh là nam nhân phục trang màu xanh, người này chính là Phúc Thúc.
“Rốt cuộc là phim gì a?”
Không biết mình sắp bị kéo xuống vũng lầy, Triệu Giai Nho tò mò mở to hai mắt, hỏi tiếp.
“ Chính là hai người nam nhân cùng nhau thân mật tiếp xúc ~”
“ Biểu hiện cao quí nhất của tình yêu ~”
“ Lý tính cùng thú tính đích giãy dụa ~”
“ Sự kết hợp hoàn mỹ ~”
Đám nữ nhân thét chói tai với đống trả lời, Triệu Giai Nho thành thực mở miệng hỏi một câu, mà chính câu đó khiến cho hắn đau đầu một tuần sau đó:”Ta không hiểu!”
“Chúng ta sẽ dạy ngươi!”
Chỉ thấy các nữ phó miệng dâng lên nụ cười kì dị, Phúc Thúc đã kịp thời mang đến cả chồng sách,báo, chẳng mấy chốc ở vách tường đã bị che kín bởi sách, ảnh,…
Được nhóm nữ phó và Phúc Thúc tận tình đặc huấn, gặp Triệu Giai Nho lại đáng yêu, thuần khiết nên cứ ngu ngơ mà tiếp nhận kiến thức.
Nhờ trời sinh năng lực học hành siêu phàm, đối với Triệu Giai Nho mà nói thì hiện tại chỉ kém đám người kia về thực nghiệm thôi chứ lý thuyết thì chỉ có hơn chứ không kém.
Thế là suốt ba ngày học hành nghiêm chỉnh, Triệu Giai Nho dường như bỏ mặc Triệu Nam Phúc.
Trong quá trình rèn luyện, Triệu Giai Nho có hỏi Phúc Thúc về ‘tài liệu’: sách, ảnh, dvd, cd,…. Cần cái nào là có cái đó, chỉ cần hỏi nhóm nữ phó trong nhà liền được hào phóng tặng miễn phí ~
Hảo, trở lại hiện tại.
Hiện tại Triệu Giai Nho đã hết khóc, hắn nghĩ nghĩ, có lẽ chính mình đã làm sai cái gì đó, thế là hắn nhảy xuống chân Triệu Nam Phúc, chạy tới bên bọn Phúc Thúc thảo luận kết quả thực nghiệm.
Triệu Nam Phúc ngồi một mình ở trên giường, vẻ mặt xanh mét.